Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước
Biết quá nhiều...
Vị Tiểu Hề
2025-03-24 09:52:16
Nhìn có vẻ như Thanh Vân Châu sạch sẽ như vậy là do bị nàng càn quét.
“Ngoài Thương Thủy Châu, con còn ba cái bảo bối lớn nào thế?”
“Sư phụ, biết quá nhiều không có lợi đối với an toàn của người!”
???
“Ta đã là Hóa Thần rồi, ở Tu Tiên giới này còn có ai có thể làm chuyện gì bất lợi đối với ta nữa?”
“Đại yêu Thanh Vân Châu cũng là Hóa Thần, hiện giờ không phải là t.h.i t.h.ể cũng không còn hay sao?”
???
“Con còn chưa nói cho ta, con làm sao g.i.ế.c được hắn?”
“Dùng trí tuệ”
“Trí tuệ gì?”
“Sư phụ, biết quá nhiều bất lợi với an toàn của người.”
!!!
“Làm cái gì? Chẳng lẽ con còn muốn g.i.ế.c thầy sao?”
“Không thể nói!”
“Vậy con muốn nói cái gì?”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
“Có, người ngẩng đầu nhìn lên trời đi!”
Nhậm Đường Liên ngẩng đầu lên thì thấy, giữa không trung có một tờ giấy, trên đó chữ viết rất đẹp, viết một danh sách, trong đó viết rất nhiều tài liệu, mỗi thứ đều vừa quý lại vừa hiếm có khó tìm.
Nhớ tới lúc trước hắn tuyên bố muốn đưa đại lễ cho nàng, lúc ấy nàng nói sẽ tự mình đưa ra danh sách, hắn chuẩn bị theo đó là được
Hắn tưởng chỉ là nói đùa, không nghĩ nàng thật sự liệt kê.
“Con muốn mấy thứ này làm gì?”
“Làm vũ khí!”
“Vũ khí ư? Thanh kiếm trong tay của con không phải là khá tốt hay sao?”
“Không tốt, kiếm thì xấu xí, tâm tư cũng xấu, lợi dụng xong thì vứt bỏ nó thôi, quan trọng nhất là thanh kiếm nát đó không phải của con.”
“Không phải của con?”
“Vâng, chỉ là tạm thời bán mình làm trâu làm ngựa cho con mà thôi.”
Nhậm Đường Liên nhớ rõ thanh kiếm kia là có kiếm linh, nếu không phải kiếm của nàng, vậy thì đúng là nên có một vũ khí thuộc về nàng.
Hắn ngẩng đầu lại cẩn thận nhìn danh sách.
Vừa nhìn thấy trong lòng lại không nhịn được mà đau.
Tài liệu trên danh sách này thật sự đều rất quý, là cái loại mà dù ra giá cũng không có ai bán.
Càng đau khổ chính là hắn lại vừa lúc có vài thứ trong số đó, những cái đó đều là của riêng của hắn.
Hắn thật sự là thu đồ đệ ư? Đây là nhặt được một con quỷ hút m.á.u về nhà mới đúng!
“Con muốn làm vũ khí gì?”
“Một cái ô.”
“Cái ô?”
“Đúng vậy, khi đóng xuống thì có thể công kích như kiếm, khi mở ra có thể làm khiên, khi ra ngoài ngồi lên đó thoải mái, trời nắng thì che nắng, trời mưa thì che mưa.”
Đúng là một ý nghĩ không tồi, nhưng điều kiện để tạo ra nó quá khó.
“Xương của cái ô đâu?”
“Dùng xương của đại yêu, hắn là một con cá đuối, huyết mạch trân quý tu vi không thấp, xương cốt rất thích hợp.”
!!!
Nhậm Đường Liên không nhịn được mà hít một hơi, đại yêu mấy ngày hôm trước cũng được coi là đối thủ của hắn, nháy mắt đã trở thành tài liệu cho vũ khí của đồ đệ hắn.
So với cái này, các tài liệu khác căn bản không là gì cả!
Thôi, đồ đệ không có vũ khí, làm sư phụ cũng không mặc kệ được.
“Đã đến mức này rồi, các tài liệu khác đơn giản thì ta sẽ chuẩn bị giúp con vậy.”
“Cảm ơn sư phụ!”
“Lần này dễ dàng đồng ý đến Kính Hoa Sơn, chính là bởi vì muốn đòi mấy tài liệu này đúng không?”
“Cũng không chỉ có thế, không phải là con còn đào linh trì sao? Nơi có linh khí nồng đậm có thể khiến cho con tùy ý đào một cái hố tạo linh trì thì Kính Hoa Sơn cũng là một lựa chọn tốt.”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Thà không nói còn hơn, tóm lại, không phải hút thì vẫn là hút, đều không tốt như nhau.
“Nhưng mà, còn có một tài liệu mà ở đây ta không có, ta phải mang con ra ngoài tìm mới được.”
“Được ạ!”
“Vậy các sư huynh của con…”
“Chờ bọn họ mười ngày đi!”
“Chờ mười ngày?”
“Đúng vậy, mười ngày nữa nhị sư huynh sẽ đột phá đến Nguyên Anh hậu kỳ, còn lục sư huynh sẽ đột phá đến Nguyên Anh.”
Nghe được lời này, Nhậm Đường Liên nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy hai người bọn họ lúc này cũng vèo một cái mở hai mắt, trong mắt hai người tất cả là khiếp sợ.
Tin tức này giống như ngay cả bọn họ cũng không biết.
Nhưng chỉ sau vài giây, bọn họ giống như là nhận mệnh, nhắm hai mắt lại, một lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện.
Mà lúc này, bọn họ hoàn toàn nhập định, chứ không giống như lúc trước chỉ nhập định một nửa, ngũ quan vẫn còn tiếp thu tin tức từ bên ngoài.
Vì sao hắn cảm thấy có một loại cảm giác giống như sau khi bọn họ nhận được nhiệm vụ thì lập tức liều mạng vậy?
Đây không phải là cứ tu luyện mà có thể đột phá đâu, thật sự có thể làm được chứ?
“Con chắc chắn bọn họ có thể đột phá chứ?”
“Con đã kiểm tra bọn họ đã tích góp tương đối rồi, cũng đến lúc đột phá thôi. Thời gian mười ngày dài như vậy lại có linh trì trợ giúp, nỗ lực một chút là làm được!”
Diệp Linh Lang dừng một chút lại nói: “Ngay cả mấy tiểu yêu ngu xuẩn đó cũng có thể đột phát, hai người bọn họ chẳng lẽ không bằng đám tiểu yêu đó sao? Con trăm cay ngàn đắng dẫn bọn họ tới Kính Hoa Sơn để hút linh khí, bọn họ không thể nào không biết cố gắng được!”
Nói cách khác, không đột phá thì cứ ngâm ở đó, không cần ra ngoài.
Thật đáng thương!
Nhưng mà, vì sao bọn họ cứ thế mà nghe lời Diệp Linh Lang, nếu nhớ không lầm, nàng là nhỏ nhất mới đúng chứ?
Nhậm Đường Liên không nghĩ ra, hắn cũng không có thời gian suy nghĩ, nghĩ đến việc phải chuẩn bị tài liệu cho Diệp Linh Lang, hắn lưu luyến rời khỏi linh trì.
Thời gian nháy mắt trôi qua.
Đúng như dự tính của Diệp Linh Lang, trong mười ngày, Thẩm Ly Huyền và Ninh Minh Thành thật sự cùng đột phá.
Thiên phú thật tốt, lại vô cùng nỗ lực, ngay cả Nhậm Đường Liên nhìn thấy cũng vô cùng vui mừng.
Nhưng vui mừng thì vui mừng, rốt cuộc không phải là đồ đệ của mình, cứ tiếp tục ở đây cũng không thích hợp.
Vì thế, sau khi bọn họ đột phá, Nhậm Đường Liên quyết định đuổi bọn họ xuống núi.
“Các ngươi tới Kính Hoa Sơn của ta cũng nhiều ngày rồi, hiện giờ đột phá thành công, cũng là lúc phải rời đi rồi!”
Nhậm Đường Liên nói xong thì thấy bọn họ lộ vẻ khiếp sợ.
Bọn họ thương tâm, thất vọng, không nỡ, thống khổ thì đều là bình thường thôi, đều sẽ không ảnh hưởng đến quyết định của hắn.
Mà bọn họ, có bị đuổi đi cũng không đến mức đi tìm c.h.ế.t chứ…
???
Nhậm Đường Liên ngơ ngác nhìn bọn họ vài giây, không ngờ bọn họ cười vô cùng vui vẻ.
“Đa tạ minh chủ khoản đãi, đại ân đại đức chúng ta suốt đời khó quên. Hôm nay từ biệt, xin ngài bảo trọng”
“Người có tâm địa thiện lương nhất định sẽ có phúc báo, xin cáo từ!”
Hai người nói xong cũng không quay đầu đã chạy rồi, tốc độ cực nhanh, giống như là sợ chạy chậm sẽ bị bắt trở lại.
Trong một khắc kia, Nhậm Đường Liên bỗng nhiên có cảm giác bị lừa.
“Sư phụ, không phải là muốn đi tìm một tài liệu cuối cùng hay sao? Xuất phát thôi!”
Diệp Linh Lang sau khi chuẩn bị tốt thì gọi sư phụ lên đường.
Nhậm Đường Liên chuẩn bị một chút thì cùng với nàng xuất phát.
Dọc theo đường đi thật ra rất thuận lợi, mất hơn một tháng thời gian, tài liệu bọn họ muốn tìm tuy cũng phải trả giá một chút, nhưng cũng tìm được rồi.
Sau khi tài liệu tìm đủ, nên bắt đầu đúc vũ khí thôi.
Nhậm Đường Liên còn tự hỏi cần phải tìm một vị đại năng luyện khí nào đó giúp đỡ hoàn thành chuyện này, hắn thu được một tin tức kinh người.
Lúc đó, Diệp Linh Lang còn đang an tĩnh ngồi ở trước bàn đọc sách, chưa cảm giác được sự khác thường của hắn.
Trên suốt đường đi, hắn chứng kiến thấy thiên phú cùng nỗ lực của Diệp Linh Lang, nàng không phải tu luyện thì là đọc sách, nếu không thì là luyện tập vẽ bùa bày trận, nỗ lực đến nỗi hắn cũng phải muốn bảo nàng nghỉ một chút.
Nhưng sự nỗ lực này hình như từ khi nàng sinh ra đã có, không cần nhắc nhở, luôn là tự nhiên cứ thế mà làm.
Cho nên đi cùng với nàng một chặng đường, Nhậm Đường Liên lại càng thích đồ đệ này của hắn.
Nàng nỗ lực, xứng với phong cảnh lớn nhất của Tu Tiên giới.
Nàng không thể tự hủy tương lai, hắn cũng quyết không để nàng đi sai bước nhầm.
“Linh Lang, chúng ta đi đến phía Bắc đi, vừa mới nhận được tin tức người bạn Luyện khí tông sư của ta, hắn ở Bắc Mạc Thành.
“Ngoài Thương Thủy Châu, con còn ba cái bảo bối lớn nào thế?”
“Sư phụ, biết quá nhiều không có lợi đối với an toàn của người!”
???
“Ta đã là Hóa Thần rồi, ở Tu Tiên giới này còn có ai có thể làm chuyện gì bất lợi đối với ta nữa?”
“Đại yêu Thanh Vân Châu cũng là Hóa Thần, hiện giờ không phải là t.h.i t.h.ể cũng không còn hay sao?”
???
“Con còn chưa nói cho ta, con làm sao g.i.ế.c được hắn?”
“Dùng trí tuệ”
“Trí tuệ gì?”
“Sư phụ, biết quá nhiều bất lợi với an toàn của người.”
!!!
“Làm cái gì? Chẳng lẽ con còn muốn g.i.ế.c thầy sao?”
“Không thể nói!”
“Vậy con muốn nói cái gì?”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
“Có, người ngẩng đầu nhìn lên trời đi!”
Nhậm Đường Liên ngẩng đầu lên thì thấy, giữa không trung có một tờ giấy, trên đó chữ viết rất đẹp, viết một danh sách, trong đó viết rất nhiều tài liệu, mỗi thứ đều vừa quý lại vừa hiếm có khó tìm.
Nhớ tới lúc trước hắn tuyên bố muốn đưa đại lễ cho nàng, lúc ấy nàng nói sẽ tự mình đưa ra danh sách, hắn chuẩn bị theo đó là được
Hắn tưởng chỉ là nói đùa, không nghĩ nàng thật sự liệt kê.
“Con muốn mấy thứ này làm gì?”
“Làm vũ khí!”
“Vũ khí ư? Thanh kiếm trong tay của con không phải là khá tốt hay sao?”
“Không tốt, kiếm thì xấu xí, tâm tư cũng xấu, lợi dụng xong thì vứt bỏ nó thôi, quan trọng nhất là thanh kiếm nát đó không phải của con.”
“Không phải của con?”
“Vâng, chỉ là tạm thời bán mình làm trâu làm ngựa cho con mà thôi.”
Nhậm Đường Liên nhớ rõ thanh kiếm kia là có kiếm linh, nếu không phải kiếm của nàng, vậy thì đúng là nên có một vũ khí thuộc về nàng.
Hắn ngẩng đầu lại cẩn thận nhìn danh sách.
Vừa nhìn thấy trong lòng lại không nhịn được mà đau.
Tài liệu trên danh sách này thật sự đều rất quý, là cái loại mà dù ra giá cũng không có ai bán.
Càng đau khổ chính là hắn lại vừa lúc có vài thứ trong số đó, những cái đó đều là của riêng của hắn.
Hắn thật sự là thu đồ đệ ư? Đây là nhặt được một con quỷ hút m.á.u về nhà mới đúng!
“Con muốn làm vũ khí gì?”
“Một cái ô.”
“Cái ô?”
“Đúng vậy, khi đóng xuống thì có thể công kích như kiếm, khi mở ra có thể làm khiên, khi ra ngoài ngồi lên đó thoải mái, trời nắng thì che nắng, trời mưa thì che mưa.”
Đúng là một ý nghĩ không tồi, nhưng điều kiện để tạo ra nó quá khó.
“Xương của cái ô đâu?”
“Dùng xương của đại yêu, hắn là một con cá đuối, huyết mạch trân quý tu vi không thấp, xương cốt rất thích hợp.”
!!!
Nhậm Đường Liên không nhịn được mà hít một hơi, đại yêu mấy ngày hôm trước cũng được coi là đối thủ của hắn, nháy mắt đã trở thành tài liệu cho vũ khí của đồ đệ hắn.
So với cái này, các tài liệu khác căn bản không là gì cả!
Thôi, đồ đệ không có vũ khí, làm sư phụ cũng không mặc kệ được.
“Đã đến mức này rồi, các tài liệu khác đơn giản thì ta sẽ chuẩn bị giúp con vậy.”
“Cảm ơn sư phụ!”
“Lần này dễ dàng đồng ý đến Kính Hoa Sơn, chính là bởi vì muốn đòi mấy tài liệu này đúng không?”
“Cũng không chỉ có thế, không phải là con còn đào linh trì sao? Nơi có linh khí nồng đậm có thể khiến cho con tùy ý đào một cái hố tạo linh trì thì Kính Hoa Sơn cũng là một lựa chọn tốt.”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Thà không nói còn hơn, tóm lại, không phải hút thì vẫn là hút, đều không tốt như nhau.
“Nhưng mà, còn có một tài liệu mà ở đây ta không có, ta phải mang con ra ngoài tìm mới được.”
“Được ạ!”
“Vậy các sư huynh của con…”
“Chờ bọn họ mười ngày đi!”
“Chờ mười ngày?”
“Đúng vậy, mười ngày nữa nhị sư huynh sẽ đột phá đến Nguyên Anh hậu kỳ, còn lục sư huynh sẽ đột phá đến Nguyên Anh.”
Nghe được lời này, Nhậm Đường Liên nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy hai người bọn họ lúc này cũng vèo một cái mở hai mắt, trong mắt hai người tất cả là khiếp sợ.
Tin tức này giống như ngay cả bọn họ cũng không biết.
Nhưng chỉ sau vài giây, bọn họ giống như là nhận mệnh, nhắm hai mắt lại, một lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện.
Mà lúc này, bọn họ hoàn toàn nhập định, chứ không giống như lúc trước chỉ nhập định một nửa, ngũ quan vẫn còn tiếp thu tin tức từ bên ngoài.
Vì sao hắn cảm thấy có một loại cảm giác giống như sau khi bọn họ nhận được nhiệm vụ thì lập tức liều mạng vậy?
Đây không phải là cứ tu luyện mà có thể đột phá đâu, thật sự có thể làm được chứ?
“Con chắc chắn bọn họ có thể đột phá chứ?”
“Con đã kiểm tra bọn họ đã tích góp tương đối rồi, cũng đến lúc đột phá thôi. Thời gian mười ngày dài như vậy lại có linh trì trợ giúp, nỗ lực một chút là làm được!”
Diệp Linh Lang dừng một chút lại nói: “Ngay cả mấy tiểu yêu ngu xuẩn đó cũng có thể đột phát, hai người bọn họ chẳng lẽ không bằng đám tiểu yêu đó sao? Con trăm cay ngàn đắng dẫn bọn họ tới Kính Hoa Sơn để hút linh khí, bọn họ không thể nào không biết cố gắng được!”
Nói cách khác, không đột phá thì cứ ngâm ở đó, không cần ra ngoài.
Thật đáng thương!
Nhưng mà, vì sao bọn họ cứ thế mà nghe lời Diệp Linh Lang, nếu nhớ không lầm, nàng là nhỏ nhất mới đúng chứ?
Nhậm Đường Liên không nghĩ ra, hắn cũng không có thời gian suy nghĩ, nghĩ đến việc phải chuẩn bị tài liệu cho Diệp Linh Lang, hắn lưu luyến rời khỏi linh trì.
Thời gian nháy mắt trôi qua.
Đúng như dự tính của Diệp Linh Lang, trong mười ngày, Thẩm Ly Huyền và Ninh Minh Thành thật sự cùng đột phá.
Thiên phú thật tốt, lại vô cùng nỗ lực, ngay cả Nhậm Đường Liên nhìn thấy cũng vô cùng vui mừng.
Nhưng vui mừng thì vui mừng, rốt cuộc không phải là đồ đệ của mình, cứ tiếp tục ở đây cũng không thích hợp.
Vì thế, sau khi bọn họ đột phá, Nhậm Đường Liên quyết định đuổi bọn họ xuống núi.
“Các ngươi tới Kính Hoa Sơn của ta cũng nhiều ngày rồi, hiện giờ đột phá thành công, cũng là lúc phải rời đi rồi!”
Nhậm Đường Liên nói xong thì thấy bọn họ lộ vẻ khiếp sợ.
Bọn họ thương tâm, thất vọng, không nỡ, thống khổ thì đều là bình thường thôi, đều sẽ không ảnh hưởng đến quyết định của hắn.
Mà bọn họ, có bị đuổi đi cũng không đến mức đi tìm c.h.ế.t chứ…
???
Nhậm Đường Liên ngơ ngác nhìn bọn họ vài giây, không ngờ bọn họ cười vô cùng vui vẻ.
“Đa tạ minh chủ khoản đãi, đại ân đại đức chúng ta suốt đời khó quên. Hôm nay từ biệt, xin ngài bảo trọng”
“Người có tâm địa thiện lương nhất định sẽ có phúc báo, xin cáo từ!”
Hai người nói xong cũng không quay đầu đã chạy rồi, tốc độ cực nhanh, giống như là sợ chạy chậm sẽ bị bắt trở lại.
Trong một khắc kia, Nhậm Đường Liên bỗng nhiên có cảm giác bị lừa.
“Sư phụ, không phải là muốn đi tìm một tài liệu cuối cùng hay sao? Xuất phát thôi!”
Diệp Linh Lang sau khi chuẩn bị tốt thì gọi sư phụ lên đường.
Nhậm Đường Liên chuẩn bị một chút thì cùng với nàng xuất phát.
Dọc theo đường đi thật ra rất thuận lợi, mất hơn một tháng thời gian, tài liệu bọn họ muốn tìm tuy cũng phải trả giá một chút, nhưng cũng tìm được rồi.
Sau khi tài liệu tìm đủ, nên bắt đầu đúc vũ khí thôi.
Nhậm Đường Liên còn tự hỏi cần phải tìm một vị đại năng luyện khí nào đó giúp đỡ hoàn thành chuyện này, hắn thu được một tin tức kinh người.
Lúc đó, Diệp Linh Lang còn đang an tĩnh ngồi ở trước bàn đọc sách, chưa cảm giác được sự khác thường của hắn.
Trên suốt đường đi, hắn chứng kiến thấy thiên phú cùng nỗ lực của Diệp Linh Lang, nàng không phải tu luyện thì là đọc sách, nếu không thì là luyện tập vẽ bùa bày trận, nỗ lực đến nỗi hắn cũng phải muốn bảo nàng nghỉ một chút.
Nhưng sự nỗ lực này hình như từ khi nàng sinh ra đã có, không cần nhắc nhở, luôn là tự nhiên cứ thế mà làm.
Cho nên đi cùng với nàng một chặng đường, Nhậm Đường Liên lại càng thích đồ đệ này của hắn.
Nàng nỗ lực, xứng với phong cảnh lớn nhất của Tu Tiên giới.
Nàng không thể tự hủy tương lai, hắn cũng quyết không để nàng đi sai bước nhầm.
“Linh Lang, chúng ta đi đến phía Bắc đi, vừa mới nhận được tin tức người bạn Luyện khí tông sư của ta, hắn ở Bắc Mạc Thành.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro