Lựa Chọn Của Anh

Chương 10

Trú Lí Tịnh

2025-03-17 21:45:41

 

Chap 24

Bên ngoài có người nhẹ nhàng gõ cửa hai tiếng.

Tôi đi mở cửa.

Là Văn Hàn đến.

Anh nhìn về phía sau tôi, chỗ mẹ tôi đứng:

“Dì ơi, cháu có vài lời muốn nói với hai người.”

Anh bước vào, nói:

“Chú làm nghề kinh doanh nhà hàng. Cháu có một người bạn sở hữu một nhà hàng, nhưng anh ta sắp ra nước ngoài nên không làm nữa, định sang nhượng lại với giá rẻ.”

“Cháu bình thường quen biết rộng, chỉ là thấy đây là một cơ hội nên giới thiệu, chứ không có giúp đỡ gì thêm.”

Văn Hàn hỏi:

“Dì với chú đã từng nghĩ đến chuyện sẽ ở lại Giang Thị phát triển lâu dài chưa? Nếu hai người có ý định đó, cho dù thiếu vốn, cháu cũng có thể bỏ tiền ra. Nhưng không phải cho không, mà là đầu tư. Hai người vẫn phải tự chịu lãi lỗ.”

Mẹ tôi rõ ràng là đã động lòng.

Bình thường chẳng bao giờ thấy người nhà họ Văn qua lại, nhưng hôm nay trong phòng người giúp việc lại vang lên tiếng bước chân lạ.

Tôi cũng nghe thấy.

Trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành, tôi muốn ngăn Văn Hàn lại.

Nhưng anh đã bước ra trước, đi xem.

Tôi đứng trong phòng, nhìn Văn Hàn đứng ngoài cửa, hướng về người đến, gọi một tiếng:

“Mẹ.”

Bà Văn dẫn người tới.

Bà cho mọi người tản ra tìm kiếm, khắp biệt thự không thấy bóng dáng Văn Hàn đâu.

Cuối cùng hỏi, phòng của Giang Thời Tinh ở đâu.

Và rồi họ thấy—con trai bà.

Từ nhỏ đã ngậm thìa vàng sinh ra, số phận vốn là thiên chi kiêu tử, đáng lẽ ra là chủ nhân cao quý nhất trong căn biệt thự này.

Vậy mà giờ lại tự nguyện sa sút, từ căn phòng nhỏ dành cho người giúp việc, bước ra.

Tại sao lại không xem trọng Tống Thi Nam?

Thì ra là đã nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái của người giúp việc ấy.

 

Chap 25

Sau khi cả nhà họ Văn đều biết chuyện.

Văn Hàn chủ động có quan hệ với con gái của người giúp việc.

Anh bị ông nội dùng "gia quy” và roi da đánh cho một trận.

Là bà Văn – người làm mẹ – không đành lòng, cuối cùng đã ngăn lại.

Văn Hàn tỉnh lại trong bệnh viện.

Bà Văn ngồi yên lặng trong phòng bệnh, nói với anh:

“Ông nội và ba con đã quyết định rồi, không lâu nữa sẽ đưa Giang Thời Tinh ra nước ngoài, trong vài năm tới con bé sẽ không trở về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Các con nhất định phải chia tay. Vài năm sau, con cũng sẽ quên con bé thôi.”

Văn Hàn vừa tỉnh lại, chậm rãi nói với mẹ mình:

“Lần đầu tiên con gặp cô ấy, là khi con đang trong giai đoạn nổi loạn, mẹ đưa một cô bé rất xinh đến trước mặt con. Cô ấy ngoan ngoãn, học giỏi, mẹ để cô ấy trông coi con.”

DPT
đừng mang đi nơi khác T^T
Page fb : Mê Ngôn Tình Với Đảo Phim Trung

“Thật ra lúc đó cô ấy rất sợ con, nào dám quản gì. Vậy nên câu đầu tiên con nói với cô ấy là, đừng sợ, anh để em quản.”

Văn Hàn từng chữ từng chữ kể với mẹ về chuyện của anh và Giang Thời Tinh.

“Là con kiên trì suốt bao lâu, để cô ấy hạ bớt đề phòng, chấp nhận ở bên con. Ban đầu, cô ấy không dám trao hết lòng mình, bởi vì ai nhìn vào cũng thấy tình yêu này chẳng có tương lai. Vậy nên con làm trăm chuyện vì cô ấy, nói nghìn lần 'anh yêu em', cuối cùng mới có được trái tim quý giá nhất của cô ấy. Dù sau này có trải qua điều gì, thì cũng là con đã nói với cô ấy, không được buông tay con ra.”

“Mẹ.” Văn Hàn gọi khẽ.

Kể từ khi anh trưởng thành, bà Văn chưa từng thấy con trai mình yếu đuối thế này.

Anh trở nên lạnh lùng, cũng chín chắn hơn rất nhiều.

Sao mà chỉ chớp mắt đã thành người đàn ông vững chãi như vậy.

Thì ra là vì có một cô gái cần được anh bảo vệ.

“Mẹ.” Tiếng gọi lặp lại.

Như khi còn nhỏ, mỗi khi có chuyện đều tìm đến bên mẹ, mong được mẹ che chở.

Đây là lời cầu xin không lời của anh.

“Xin đừng ai làm khó Thời Tinh, con muốn cô ấy được thật sự bình an. Nếu cô ấy gặp chuyện gì…”

“Người sụp đổ, không phải là cô ấy… mà là con.”

Chap 26

Năm năm sau.

Văn thiếu năm nào, nay đã 25, trẻ tuổi tài cao, trở thành tổng tài Văn Hàn danh tiếng lẫy lừng.

Khi chuyện tình của hai người năm đó bị bại lộ, bị gia đình chia cách, bây giờ ai cũng biết—Văn Tổng có một mối tình đầu ở nước ngoài, đến nay vẫn chưa trở về.

Nhưng nghe nói, gần đây nhà họ Văn có ý định liên hôn với nhà họ Tống ở Giang Thị.

Ngay trước nửa tháng chuẩn bị hôn sự, "bạch nguyệt quang" của Văn tổng trở về nước.

Tôi đúng là đã vài năm không về nước.

Tại tiệc “đón gió tẩy trần” dành cho tôi, Văn Hàn và Tống Thi Nam lần lượt đến.

Đã quá lâu không gặp.

Người đàn ông năm xưa giờ đã không còn là cậu trai trẻ tuổi bồng bột, mỗi cử chỉ, ánh mắt đều thêm phần trầm ổn, chín chắn.

Gương mặt ấy lại càng trở nên lạnh lùng, khi không nói chuyện, mọi cảm xúc dường như bị giấu kín sau vẻ ngoài điển trai ấy, khiến người khác khó mà đoán được anh đang nghĩ gì.

Tống Thi Nam trước đây là kiểu người hay cười, nhưng giờ đây, nơi khóe môi và đuôi mắt đều vương chút u sầu.

Cô ấy tìm gặp riêng tôi.

“Xin lỗi.”

Thi Nam nói, “Tôi luôn nợ chị một lời xin lỗi, nếu không phải tôi lỡ miệng, có lẽ chị và anh Văn Hàn năm đó cũng không đến mức bị chia cắt sớm như vậy.”

Tôi đáp lại Tống Thi Nam: “Không liên quan gì đến cậu đâu, thực ra chuyện đó là điều mà tôi và Văn Hàn đều biết sẽ phải trải qua.”

Tôi giơ tay làm động tác cười: “Smile, cậu không cười tôi thấy không quen.”

Tống Thi Nam hiếm khi nở nụ cười, nhìn tôi nói: “Không ngờ, người rời đi lại được tự do, người ở lại, thì lại không thể làm chủ bản thân.”

Cô lẩm bẩm hỏi tôi: “Chị nghĩ sao, nếu liên hôn với nhà họ Văn, khả năng tôi kết hôn rồi mới yêu có lớn không?”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lựa Chọn Của Anh

Số ký tự: 0