Chương 9
Zhihu
2025-03-12 14:46:11
Hứa Manh: "Vậy tất..."
Hứa Thời Thanh vừa hay xuất hiện, tôi kéo tay anh ấy, nhắc nhở: "Em gái anh bảo anh giặt tất cho cô ấy kìa."
Anh ấy nhìn Cố Hằng, tặc lưỡi: "Kiểu gì vậy? Đến tất của vợ mình mà cũng không giặt à?"
Cố Hằng cũng không tranh cãi, kiên nhẫn hôn lên má Hứa Manh một cái.
"Vợ yêu hôn anh một cái, tất anh giặt, cả đồ lót anh cũng giặt."
Hứa Thời Thanh cũng không chịu thua kém, mổ mạnh vào môi tôi.
"Nghiên Nghiên yên tâm, cả người em anh đều muốn giặt sạch."
"..."
16
Không lâu sau vào một ngày nghỉ, bốn người chúng tôi cùng nhau đi cắm trại đêm.
Mây mỏng, Cố Hằng và Hứa Manh đang chơi trò ô vuông ở đằng xa.
Tôi và Hứa Thời Thanh ngồi cạnh lều, tựa vào nhau.
Gió núi thổi nhẹ nhàng dễ chịu, đầu mũi tràn ngập hương hoa cỏ.
Dưa Hấu
Tôi mím môi, nhìn chằm chằm vào hòn đá bên bờ sông một lúc lâu, tò mò hỏi anh ấy: "Hứa Thời Thanh, sao anh lại muốn làm bác sĩ?"
"Cứu người chữa bệnh, một việc thật ngầu mà."
Đến cả nụ cười của anh ấy cũng nghiêm túc.
Tôi chợt nhớ đến một tin tức lướt được dạo trước, bác sĩ không ăn không nghỉ, chỉ mong bệnh nhân khỏi bệnh, lại bị người nhà bệnh nhân chẳng liên quan đ.â.m cho một nhát dao.
Bác sĩ kêu cứu trong bệnh viện.
Thật đáng buồn.
Tim tôi chợt thắt lại.
"Anh nói xem bây giờ cực quang trông sẽ như thế nào?"
Anh ấy nghịch tóc tôi, tay kia ném điện thoại cho tôi.
"Em tìm xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Rồi tôi phát hiện lịch sử tìm kiếm mấy tháng trước của Hứa Thời Thanh.
[Vợ giận thì làm sao?]
[Làm sao để tăng độ thân mật với người yêu?]
[Dùng sắc đẹp dụ dỗ vợ có dễ thành công không?]
[Chiêu "lạt mềm buộc chặt" có tác dụng không?
[...]
Vô số câu hỏi được xem đi xem lại, đều được hệ thống đánh dấu sao.
Tôi bật cười, ôm chầm lấy anh ấy hôn tới tấp:
"Hứa Thời Thanh, anh yêu em đến phát điên rồi."
Anh ấy khựng lại, đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên nụ cười của tôi, không phản bác.
"Ừ, yêu em đến c.h.ế.t đi được."
Nhưng đột nhiên mắt tôi hơi đỏ lên, trả điện thoại lại cho anh ấy: "Đợi sau này em thấy cực quang, điều ước đầu tiên là mong anh bình an."
Mong trên thế giới này, người tốt nhiều thêm một chút.
"Vậy anh ước hai chúng ta ở bên nhau thật lâu."
Nói xong phát hiện tôi rơi lệ, anh ấy nghiêng đầu: "Khóc gì đấy?"
Tôi không nói gì, ánh mắt anh ấy nhìn xuống, trêu chọc.
"Tại anh, tối qua làm đầu gối em đỏ hết cả rồi."
Tôi: "..."
Tôi lập tức bị đánh trống lảng, phẫn uất: "Còn không phải tại anh sao? Tư thế kia đối với em khó quá, eo sắp gãy đến nơi rồi."
Nghe vậy, Hứa Thời Thanh bật cười thành tiếng.
Tối qua còn nói "Thích em, xuất phát từ trái tim chứ không phải từ lời nói" cái đồ đàn ông c.h.ế.t dẫm, đột nhiên đè tôi xuống.
"Vậy tối nay đổi tư thế nhé? Anh đảm bảo, sẽ yêu thương em thật nhiều!"
(Toàn văn - hoàn)
Hứa Thời Thanh vừa hay xuất hiện, tôi kéo tay anh ấy, nhắc nhở: "Em gái anh bảo anh giặt tất cho cô ấy kìa."
Anh ấy nhìn Cố Hằng, tặc lưỡi: "Kiểu gì vậy? Đến tất của vợ mình mà cũng không giặt à?"
Cố Hằng cũng không tranh cãi, kiên nhẫn hôn lên má Hứa Manh một cái.
"Vợ yêu hôn anh một cái, tất anh giặt, cả đồ lót anh cũng giặt."
Hứa Thời Thanh cũng không chịu thua kém, mổ mạnh vào môi tôi.
"Nghiên Nghiên yên tâm, cả người em anh đều muốn giặt sạch."
"..."
16
Không lâu sau vào một ngày nghỉ, bốn người chúng tôi cùng nhau đi cắm trại đêm.
Mây mỏng, Cố Hằng và Hứa Manh đang chơi trò ô vuông ở đằng xa.
Tôi và Hứa Thời Thanh ngồi cạnh lều, tựa vào nhau.
Gió núi thổi nhẹ nhàng dễ chịu, đầu mũi tràn ngập hương hoa cỏ.
Dưa Hấu
Tôi mím môi, nhìn chằm chằm vào hòn đá bên bờ sông một lúc lâu, tò mò hỏi anh ấy: "Hứa Thời Thanh, sao anh lại muốn làm bác sĩ?"
"Cứu người chữa bệnh, một việc thật ngầu mà."
Đến cả nụ cười của anh ấy cũng nghiêm túc.
Tôi chợt nhớ đến một tin tức lướt được dạo trước, bác sĩ không ăn không nghỉ, chỉ mong bệnh nhân khỏi bệnh, lại bị người nhà bệnh nhân chẳng liên quan đ.â.m cho một nhát dao.
Bác sĩ kêu cứu trong bệnh viện.
Thật đáng buồn.
Tim tôi chợt thắt lại.
"Anh nói xem bây giờ cực quang trông sẽ như thế nào?"
Anh ấy nghịch tóc tôi, tay kia ném điện thoại cho tôi.
"Em tìm xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Rồi tôi phát hiện lịch sử tìm kiếm mấy tháng trước của Hứa Thời Thanh.
[Vợ giận thì làm sao?]
[Làm sao để tăng độ thân mật với người yêu?]
[Dùng sắc đẹp dụ dỗ vợ có dễ thành công không?]
[Chiêu "lạt mềm buộc chặt" có tác dụng không?
[...]
Vô số câu hỏi được xem đi xem lại, đều được hệ thống đánh dấu sao.
Tôi bật cười, ôm chầm lấy anh ấy hôn tới tấp:
"Hứa Thời Thanh, anh yêu em đến phát điên rồi."
Anh ấy khựng lại, đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên nụ cười của tôi, không phản bác.
"Ừ, yêu em đến c.h.ế.t đi được."
Nhưng đột nhiên mắt tôi hơi đỏ lên, trả điện thoại lại cho anh ấy: "Đợi sau này em thấy cực quang, điều ước đầu tiên là mong anh bình an."
Mong trên thế giới này, người tốt nhiều thêm một chút.
"Vậy anh ước hai chúng ta ở bên nhau thật lâu."
Nói xong phát hiện tôi rơi lệ, anh ấy nghiêng đầu: "Khóc gì đấy?"
Tôi không nói gì, ánh mắt anh ấy nhìn xuống, trêu chọc.
"Tại anh, tối qua làm đầu gối em đỏ hết cả rồi."
Tôi: "..."
Tôi lập tức bị đánh trống lảng, phẫn uất: "Còn không phải tại anh sao? Tư thế kia đối với em khó quá, eo sắp gãy đến nơi rồi."
Nghe vậy, Hứa Thời Thanh bật cười thành tiếng.
Tối qua còn nói "Thích em, xuất phát từ trái tim chứ không phải từ lời nói" cái đồ đàn ông c.h.ế.t dẫm, đột nhiên đè tôi xuống.
"Vậy tối nay đổi tư thế nhé? Anh đảm bảo, sẽ yêu thương em thật nhiều!"
(Toàn văn - hoàn)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro