Kế Hoạch Bảo Vệ Mẹ

Chương 2

Tô Mạt Diệp Tử

2025-03-15 19:16:33

Bố tôi họ Chu, điều đó không sai, nhưng mẹ tôi không họ Hà, bà họ Lý.

 

Tôi chắc chắn mình không nhìn nhầm, vì số điện thoại của ông Chu trong quảng cáo hoàn toàn trùng khớp với số của bố tôi.

 

Địa chỉ cửa hàng cũng chính là của bố.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Thậm chí số điện thoại của "cô Hà" cũng trông rất quen, hình như là số của bà chủ tiệm cắt tóc ngay cạnh cửa hàng bố tôi – Hà Huệ.

 

Thông thường, những quảng cáo như thế này sẽ để lại số liên lạc của người thân trong gia đình.

 

Mẹ tôi cũng có một chiếc "Tiểu Linh Thông" (một loại thiết bị liên lạc tương tự điện thoại di động vào đầu những năm 2000). Nếu vậy, tại sao bố tôi lại để số điện thoại của cô Hà?

 

Cô Hà này vốn có tiếng xấu trong thị trấn.

 

Trường tôi học cũng nằm ngay thị trấn, buổi trưa thường không về nhà mà sang cửa hàng bố ăn cơm.

 

Vì vậy, tôi đã nghe được rất nhiều chuyện về bà ta.

 

Bà ta kết hôn từ rất sớm, mới 17, 18 tuổi đã sinh con. Tay nghề cắt tóc cũng là sau này mới học được.

 

Chồng bà ta là một kẻ lêu lổng, chỉ biết ăn bám vợ, lâu lâu mới về nhà, mà về thì chỉ để vòi tiền.

 

Ngoại hình không quá xinh đẹp, nhưng dáng người rất đẹp và biết cách ăn diện.

 

Mốt gì đang thịnh hành ở thành phố, bà ta đều nhanh chóng cập nhật và diện lên người.

 

Bà ta rất thích qua lại với đàn ông, có nhiều kẻ si mê, dù đã hơn 30 tuổi nhưng vẫn biết cách quyến rũ.

 

Vậy mà bây giờ, cái tên của người phụ nữ đó lại xuất hiện bên cạnh tên bố tôi.

 

Trực giác mách bảo tôi rằng có điều gì đó không ổn.

 

Dạo này bố tôi có gì khác thường không nhỉ? Tôi lại chẳng để ý lắm.

 

Nhưng hôm nay là Trung thu, một ngày lễ rất quan trọng đối với người quê tôi, trời đã tối mà ông vẫn chưa về nhà, chuyện này thật sự rất kỳ lạ.

 

Tôi hỏi mẹ, mẹ bảo có một người bạn đang ghé cửa hàng chơi, bố cần tiếp đãi, uống chút rượu rồi mới về.

 

Tôi không tin.

 

Vào thời điểm này, trong dịp lễ thế này, có người bạn nào lại "vô duyên" đến cửa hàng bố tôi uống rượu?

 

Nhà tôi cách thị trấn chỉ khoảng 20 phút đạp xe.

 

Tôi lấy xe đạp, nói với mẹ rằng tôi sẽ đi đón bố, rồi lập tức đạp xe thẳng đến đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Quả nhiên, "người bạn" mà bố tôi nói đến chính là cô Hà.

 

Hai người họ đang ngồi trong tiệm cắt tóc của cô ta, cả hai đều đã ngà ngà say, ôm chặt lấy nhau. Tay bố tôi còn luồn vào cổ áo cô ta.

 

Cửa kính chỉ khép hờ, ánh đèn bên trong lờ mờ.

 

Cô ta tựa đầu vào vai bố tôi, giọng nói ngọt ngào nũng nịu, đong đưa.

 

Lồng n.g.ự.c lộ một nửa.

 

Có lẽ với bố tôi, khoảnh khắc ấy thật hoàn hảo.

 

Nhưng với tôi, đó chỉ là sự ghê tởm.

 

Tôi muốn xông vào, xé nát khuôn mặt của người phụ nữ đó.

 

Nhưng tôi hiểu rõ, bố tôi sẽ bảo vệ cô ta và nhất quyết không thừa nhận.

 

Không có bằng chứng xác thực, ai sẽ tin lời một đứa trẻ như tôi?

 

Tôi cũng từng nghĩ, hay là cứ đợi đến lúc bắt gian tại trận, hét lớn vài tiếng để gọi hàng xóm xung quanh đến làm chứng.

 

Rồi sau đó thì sao?

 

Làm ầm lên để cả làng đều biết, rồi mẹ tôi phải đối mặt với chuyện này như thế nào?

 

Chuyện này, mẹ mới là người có quyền quyết định.

 

Hơn nữa, từ khi bà nội bị bệnh, bao năm qua mẹ tôi vẫn luôn ở quê chăm sóc bà, nuôi lợn, làm đồng, nấu cơm giặt giũ cho tôi và em trai.

 

Tiền bạc trong nhà đều do bố tôi nắm giữ.

 

Ngay cả khi mẹ biết chuyện và muốn ly hôn, bà cũng phải bảo vệ quyền lợi của mình đến mức tối đa.

 

3

 

Bất kể mẹ tôi chọn tha thứ cho bố hay quyết định ly hôn, tôi biết rằng tối nay không phải thời điểm thích hợp để vạch trần chuyện của hai người họ.

 

Vì vậy, tôi dắt xe đạp đến đầu đường rồi cố tình vấp ngã vào một tảng đá, sau đó hét lên một tiếng thật lớn, gọi bố.

 

Tiếng hét đủ để thu hút sự chú ý của hàng xóm hai bên đường, kể cả bố tôi và Hà Huệ.

 

Trước khi những người khác kịp mở cửa ra xem chuyện gì, bố tôi vội vàng chạy từ tiệm cắt tóc của Hà Huệ ra ngoài, đồng thời giả vờ bước ra từ cửa hàng của mình như thể vừa mới nghe thấy tiếng động.

 

Có người hỏi: "Lão Chu, sao giờ này vẫn còn ở tiệm?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kế Hoạch Bảo Vệ Mẹ

Số ký tự: 0