Kẻ Điên 3: Tên Sát Nhân Hàng Loạt

Chương 15

Zhihu

2025-03-30 12:19:51

Tôi bừng tỉnh: “Là dùng thẩm vấn để làm bước đột phá à?”

“Ừ, phản hướng thu thập chứng cứ.”

Nói đến đây, anh tôi lại thở dài.

“Số nạn nhân lên đến mười hai người, hiện tại mới chỉ tìm lại được tro cốt của ba người… Cũng không thể gọi là tìm lại, mấy gia đình đó đang bàn bạc xem nên làm lễ cúng tế thế nào.”

Anh tôi nói thêm:

“Trong cục tính làm một bài phỏng vấn đặc biệt, để răn đe những kẻ phạm tội đang ẩn náu…”

Tôi hiểu ý.

Mục đích lớn nhất của luật pháp không phải để bắt người, mà là để răn đe.

Ở điểm này, họ đã làm rất tốt.

Nếu không, tôi đã không thể dễ dàng tìm ra hai kẻ hâm mộ tội phạm trong một đám đông.

“Về một số phát ngôn trên mạng…”

Tôi ngẩng đầu lên: “Hả?”

Anh tôi nói: “Có vài phụ nữ bị quấy rối đã báo cảnh sát, đội cảnh sát mạng cũng đã vào cuộc. Đúng là… ai lại lấy tiêu chuẩn đạo đức của một kẻ g.i.ế.c người làm thước đo chứ…”

…Thật tuyệt.

79

Vừa rồi anh tôi trông có vẻ rất mệt, có lẽ là nhờ cốc cà phê Giang Ninh pha, cộng thêm trò chuyện vui vẻ, nên đột nhiên tỉnh táo hẳn.

“Nghe nói hai vợ chồng Đổng Minh đã bật hết hệ thống an ninh trong nhà, đập nát toàn bộ thiết bị điện tử, trốn trong nhà suốt bảy ngày, chờ cảnh sát đến bắt…”

Tôi: “Chột dạ thôi.”

Anh tôi nhìn chằm chằm: “Không liên quan đến em à?”

Tôi kinh ngạc: “Liên quan gì đến em? Mấy ngày nay em đều ở nhà mà.”

“…Em ở nhà mới dễ xảy ra chuyện!”

Tôi thả lỏng: “Anh nghĩ thế nào cũng được.”

Anh tôi tức đến tỉnh ngủ: “Em…”

Giang Ninh thấy bầu không khí bên này có vẻ căng thẳng, lập tức chạy lại.

“Sao thế?”

Anh tôi đành nuốt hết những lời muốn nói.

Chỉ dặn một câu: “Không có gì, bảo cô ấy chú ý an toàn.”

Đợi Giang Ninh đi xa, anh tôi mới nói tiếp:

“Dù sao cũng là kẻ g.i.ế.c người m.á.u lạnh, đợi anh ngủ đã, rồi sẽ tính tiếp. Em cứ chờ đó đi.”

Tôi cười cười, không nói gì.

80

Tiễn anh trai xong, tôi trở về nhà, mở ngăn kéo.

Bên trong có ba viên đạn.

Là ba viên đạn Đổng Minh b.ắ.n vào tôi, sau đó tôi tự tay moi ra.

Ngay lập tức, vết thương lành lại.

Lúc đó… hắn hoảng sợ tột độ.

Khoảnh khắc ấy, phòng tuyến tâm lý của hắn đã bắt đầu sụp đổ.

Hắn hỏi tôi: “Cô rốt cuộc là thứ gì?”

Tôi không thể trả lời.

Tôi chỉ biết, tôi là một đứa trẻ bị cha tôi nhặt về từ hố chôn tập thể của một chiến trường cổ đại.

Tôi có năng lực học tập và bắt chước phi thường, thể chất vượt trội, từ nhỏ đến lớn chưa từng bị bệnh, vết thương trên người có thể lập tức phục hồi.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Ngoài ra…

Sau lần này, tôi cảm thấy có gì đó trong cơ thể mình đang dần thức tỉnh.

Tôi không biết nó là gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nhưng tôi không thích “nó”.

Vậy nên, tôi đã đè nén nó.

Cuộc sống lại trở về yên bình.

_Hết_xem tiếp P4 nha

 

Nhá hàng nè:

 

Bạn thân tôi vô tình dính vào một trò chơi tự sát, tam quan sụp đổ:

Xúi giục một người tự sát, nhận được tối thiểu mười nghìn.

Bán “hàng lưu niệm tự sát”, hưởng 2% hoa hồng.

Mà hàng lưu niệm bao gồm: ảnh chụp thi thể, áo dính máu, theo dõi tình trạng của người thân, v.v.

Bạn thân chính nghĩa kiên trì chiến đấu suốt một tháng…

Thành công khiến tám nhóm trò chuyện của trò chơi bị giải tán.

Đối phương phát điên: “Lúc kiểm tra tâm lý chẳng phải cô ta là kiểu hiếm thấy của chứng rối loạn nhân cách phản xã hội sao?! Sao giờ lại biến thành thánh mẫu rồi?!”

… Có khi nào người tham gia kiểm tra không phải cô ấy, mà là tôi không?

Là một kẻ phản xã hội hiếm gặp, tôi thích tự mình đặt ra quy tắc trò chơi.

1

Ban đầu, đó chỉ là một trò chơi tìm điểm khác biệt trên một app nhỏ.

Bạn thân tôi, Giang Ninh, cứ thế chơi say sưa một mình.

Lên cấp, nó biến thành một trò chơi trinh thám 300 màn, nhìn hình tìm bằng chứng.

Độ khó dần tăng lên, cô ấy cầm điện thoại chạy tới tìm tôi.

“Nhóm trò chơi bảo là nếu vượt ải sẽ có phần thưởng đặc biệt, bị họ nói làm tớ ngứa ngáy quá.”

… Một trò chơi cỏn con mà cũng có nhóm?

Thôi được rồi, cô ấy thích là được.

Giang Ninh nói: “Nghe bảo đến giờ mới có rất ít người qua ải, dù có nạp tiền cũng không được…”

Chắc không khó đến thế đâu. Tôi chơi ngắt quãng ba ngày thì vượt ải.

Giang Ninh phấn khích chà xát đôi tay: “Gian lận mà thắng thật là sướng quá đi! Phần thưởng đặc biệt, tới đây nào!”

【Đinh! Chúc mừng bạn đã hoàn thành thử thách, tiếp theo sẽ tiến hành sàng lọc nhân cách. Bạn có muốn bắt đầu trả lời câu hỏi ngay không?】

Giang Ninh hào hứng nhấn “Có”.

Sau đó phát hiện— có 300 câu hỏi.

Giang Ninh: “…”

Tôi tiện tay cầm lấy điện thoại, câu đầu tiên là:

【Nếu bạn là một kẻ sát nhân, bạn đã bắt được ba người và định g.i.ế.c họ, xin hỏi bạn định g.i.ế.c thế nào?】

… Hử? Đề thú vị đấy.

“Tớ trả lời giúp cậu nhé.”

Giang Ninh rất phẫn nộ: “Nếu trả lời xong mà vẫn còn bài, hoặc kêu tụi mình nạp tiền nữa, thì bọn mình không chơi nữa.”

Tôi cười cười: “Được.”

Rất nhanh, tôi hoàn thành tất cả.

Tôi: “Ninh Ninh, mở thưởng rồi.”

Giang Ninh lập tức lao đến.

【Đinh, chúc mừng bạn đã vượt qua vòng sàng lọc nhân cách và trí tuệ.】

【Xin hãy xác nhận gói quà của bạn.】

【Xác nhận.】

Nụ cười mong chờ đầy háo hức của Giang Ninh… dần dần méo xệch.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kẻ Điên 3: Tên Sát Nhân Hàng Loạt

Số ký tự: 0