Hoàn Khố Vương Phi Muốn Trèo Tường
Lễ cập kê
Đoàn Tử
2025-03-26 14:35:07
Phong Thanh Thiển là một kẻ ăn chơi trác táng, nhưng cũng rất ý thức về sức hút của bản thân trong lối sống buông thả đó. Vì vậy, những kỹ năng như cưỡi ngựa hay những thú vui khác, nàng đều khá thành thạo.
Cưỡi ngựa đến trước cửa Từ phủ, Phong Thanh Thiển nhẹ nhàng xuống ngựa, đưa mắt nhìn khung cảnh náo nhiệt trước mặt.
Khẽ gật đầu, nàng theo sau Phong Cổ Tín bước vào. Ở cửa đón khách, trong số những người tiếp đón có biểu ca của nàng – cũng là huynh ruột của Từ Kiều Kiều – Từ Dật Nhiên.
Nhìn thấy Phong Thanh Thiển xuất hiện, Từ Dật Nhiên không nhịn được mà trừng mắt liếc nàng một cái.
Phong Thanh Thiển: “…”
Chuyện gì vậy? Gần đây nàng hình như không hề trêu chọc vị biểu ca này mà?
Nhìn bộ dáng mờ mịt của Phong Thanh Thiển, Từ Dật Nhiên cảm thấy như có một mũi tên đ.â.m trúng đầu gối mình.
Lặng lẽ nuốt xuống một ngụm m.á.u nghẹn, Từ Dật Nhiên tiến lên hai bước, cung kính nói: “Cữu cữu, biểu đệ, mời vào.”
Phong Cổ Tín gật đầu, nơi này không phải chỗ ôn chuyện, nên cũng không nhiều lời mà trực tiếp đi vào.
Phong Thanh Thiển chỉ cảm thấy sau lưng có một ánh mắt chằm chằm không thể bỏ qua. Nàng quay đầu lại, liền bắt gặp ánh nhìn đầy căm giận của Từ Dật Nhiên.
Đối diện với ánh mắt đó, nàng chỉ có thể vô tội mà thầm nghĩ: Bọn họ dù gì cũng lớn lên bên nhau, sao hôm nay biểu ca lại nhìn nàng khó chịu như vậy?
Lặng lẽ suy nghĩ một hồi, đến khi vào trong, nàng giao lễ vật cho quản gia, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu quan sát mỹ nhân xung quanh.
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện
là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Ai da, nếu là ngày thường, nàng đã có thể mang theo mấy mỹ nhân nha hoàn của mình đến đây chơi rồi.
Nhưng trước lễ cập kê, Từ Kiều Kiều đâu thể tự do ra ngoài được.
Phong Thanh Thiển có không ít bằng hữu thuộc dạng ăn chơi trác táng. Khi đám người này bước vào, vừa thấy nàng liền lập tức xáp tới.
"Hắc hắc, lão đại, mấy mỹ nhân nha hoàn của ngươi đâu rồi? Hôm nay không mang ra cho huynh đệ ngắm chút sao?" Người cầm đầu cười gian hỏi.
Phong Thanh Thiển lười biếng ngẩng đầu, giọng điệu hờ hững: "Sao? Mang ra cho ngươi ngắm chắc?"
Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng nàng cũng không thể để lộ chuyện bản thân không thể mang các nàng theo.
Tên kia lập tức cười giả lả, xua tay: "Nào dám nào dám, ta đâu dám động vào người của lão đại, chỉ là có mỹ nhân đẹp mắt thì cũng tốt mà, đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Hắn ta chính là con thứ của Lý gia, nhà có chức quan trong Binh Bộ, nổi danh mê mỹ nhân. Hắn ta chơi bời với Phong Thanh Thiển cũng là vì sở thích giống nhau.
Còn về phần số lượng thê thiếp trong nhà hắn ta có bao nhiêu, nàng cũng chẳng rõ. Chỉ biết rằng, đúng là một con ngựa giống chính hiệu.
Nhưng dù sao cũng là người tình ta nguyện, ai thích làm gì thì làm, nàng không quản.
Nếu xét về giới ăn chơi trác táng trong kinh thành, thì nàng chính là số một.
Một phần vì gia thế, một phần vì thủ đoạn.
Từ nhỏ, nàng đã trị đám này vào khuôn khổ, không ai dám trái ý nàng.
Hơn nữa, đi theo nàng còn có vô số thú vui.
Bọn ăn chơi trác táng vốn tụ tập với nhau, cuối cùng cũng thành bè thành cánh.
Họ vây quanh nhau, bàn tán đủ thứ chuyện vui - mỹ nhân, ca kỹ, sòng bạc...
Phong Thanh Thiển chỉ nghe, rất ít mở miệng.
Đến khi lễ cập kê bắt đầu, cả đám, bao gồm cả nàng, cũng chỉ nhìn qua một chút rồi nhanh chóng rời đi.
Dù gì hôm nay cũng toàn tiểu thư danh môn, bọn họ không muốn gây chuyện.
Huống hồ, ai dám làm càn trước mặt Phong Thanh Thiển?
Lúc đám bạn của nàng dẹp bỏ hai cái "môn thần", Phong Thanh Thiển cực kỳ hài lòng, thoải mái ngồi nghe chuyện phiếm.
Cho đến khi một câu nói vang lên, nụ cười của nàng chợt tắt ngấm.
"Tam tiểu thư Từ gia hôm nay đẹp quá!"
Tam tiểu thư Từ gia - Từ Kiều Kiều, muội muội của nàng.
Đáy mắt Phong Thanh Thiển lập tức lạnh đi, nàng quay phắt sang nhìn kẻ vừa lên tiếng, giọng nói nguy hiểm:
"Ngươi vừa nói cái gì?"
Dám mơ tưởng đến muội muội của nàng?
Cưỡi ngựa đến trước cửa Từ phủ, Phong Thanh Thiển nhẹ nhàng xuống ngựa, đưa mắt nhìn khung cảnh náo nhiệt trước mặt.
Khẽ gật đầu, nàng theo sau Phong Cổ Tín bước vào. Ở cửa đón khách, trong số những người tiếp đón có biểu ca của nàng – cũng là huynh ruột của Từ Kiều Kiều – Từ Dật Nhiên.
Nhìn thấy Phong Thanh Thiển xuất hiện, Từ Dật Nhiên không nhịn được mà trừng mắt liếc nàng một cái.
Phong Thanh Thiển: “…”
Chuyện gì vậy? Gần đây nàng hình như không hề trêu chọc vị biểu ca này mà?
Nhìn bộ dáng mờ mịt của Phong Thanh Thiển, Từ Dật Nhiên cảm thấy như có một mũi tên đ.â.m trúng đầu gối mình.
Lặng lẽ nuốt xuống một ngụm m.á.u nghẹn, Từ Dật Nhiên tiến lên hai bước, cung kính nói: “Cữu cữu, biểu đệ, mời vào.”
Phong Cổ Tín gật đầu, nơi này không phải chỗ ôn chuyện, nên cũng không nhiều lời mà trực tiếp đi vào.
Phong Thanh Thiển chỉ cảm thấy sau lưng có một ánh mắt chằm chằm không thể bỏ qua. Nàng quay đầu lại, liền bắt gặp ánh nhìn đầy căm giận của Từ Dật Nhiên.
Đối diện với ánh mắt đó, nàng chỉ có thể vô tội mà thầm nghĩ: Bọn họ dù gì cũng lớn lên bên nhau, sao hôm nay biểu ca lại nhìn nàng khó chịu như vậy?
Lặng lẽ suy nghĩ một hồi, đến khi vào trong, nàng giao lễ vật cho quản gia, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu quan sát mỹ nhân xung quanh.
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện
là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Ai da, nếu là ngày thường, nàng đã có thể mang theo mấy mỹ nhân nha hoàn của mình đến đây chơi rồi.
Nhưng trước lễ cập kê, Từ Kiều Kiều đâu thể tự do ra ngoài được.
Phong Thanh Thiển có không ít bằng hữu thuộc dạng ăn chơi trác táng. Khi đám người này bước vào, vừa thấy nàng liền lập tức xáp tới.
"Hắc hắc, lão đại, mấy mỹ nhân nha hoàn của ngươi đâu rồi? Hôm nay không mang ra cho huynh đệ ngắm chút sao?" Người cầm đầu cười gian hỏi.
Phong Thanh Thiển lười biếng ngẩng đầu, giọng điệu hờ hững: "Sao? Mang ra cho ngươi ngắm chắc?"
Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng nàng cũng không thể để lộ chuyện bản thân không thể mang các nàng theo.
Tên kia lập tức cười giả lả, xua tay: "Nào dám nào dám, ta đâu dám động vào người của lão đại, chỉ là có mỹ nhân đẹp mắt thì cũng tốt mà, đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Hắn ta chính là con thứ của Lý gia, nhà có chức quan trong Binh Bộ, nổi danh mê mỹ nhân. Hắn ta chơi bời với Phong Thanh Thiển cũng là vì sở thích giống nhau.
Còn về phần số lượng thê thiếp trong nhà hắn ta có bao nhiêu, nàng cũng chẳng rõ. Chỉ biết rằng, đúng là một con ngựa giống chính hiệu.
Nhưng dù sao cũng là người tình ta nguyện, ai thích làm gì thì làm, nàng không quản.
Nếu xét về giới ăn chơi trác táng trong kinh thành, thì nàng chính là số một.
Một phần vì gia thế, một phần vì thủ đoạn.
Từ nhỏ, nàng đã trị đám này vào khuôn khổ, không ai dám trái ý nàng.
Hơn nữa, đi theo nàng còn có vô số thú vui.
Bọn ăn chơi trác táng vốn tụ tập với nhau, cuối cùng cũng thành bè thành cánh.
Họ vây quanh nhau, bàn tán đủ thứ chuyện vui - mỹ nhân, ca kỹ, sòng bạc...
Phong Thanh Thiển chỉ nghe, rất ít mở miệng.
Đến khi lễ cập kê bắt đầu, cả đám, bao gồm cả nàng, cũng chỉ nhìn qua một chút rồi nhanh chóng rời đi.
Dù gì hôm nay cũng toàn tiểu thư danh môn, bọn họ không muốn gây chuyện.
Huống hồ, ai dám làm càn trước mặt Phong Thanh Thiển?
Lúc đám bạn của nàng dẹp bỏ hai cái "môn thần", Phong Thanh Thiển cực kỳ hài lòng, thoải mái ngồi nghe chuyện phiếm.
Cho đến khi một câu nói vang lên, nụ cười của nàng chợt tắt ngấm.
"Tam tiểu thư Từ gia hôm nay đẹp quá!"
Tam tiểu thư Từ gia - Từ Kiều Kiều, muội muội của nàng.
Đáy mắt Phong Thanh Thiển lập tức lạnh đi, nàng quay phắt sang nhìn kẻ vừa lên tiếng, giọng nói nguy hiểm:
"Ngươi vừa nói cái gì?"
Dám mơ tưởng đến muội muội của nàng?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro