Hoàn Khố Vương Phi Muốn Trèo Tường

Hai môn thần

Đoàn Tử

2025-03-26 14:35:07

Phong Thanh Thiển ngoan ngoãn ở trong nhà hai ngày liền, hầu như không bước ra khỏi sân của mình.

Ngay cả Phong Cổ Tín cũng cảm thấy kỳ lạ, nghi ngờ con trai có phải đổi tính hay không. Một kẻ trước đây không lúc nào chịu ở yên, nay lại không bước chân ra khỏi cửa, chuyện này quả thực quá khó tin!

Vì vậy, sau khi hạ triều, ông vội vàng thay thường phục, định đi xem thử tình hình.

Lúc này, trong sân, Phong Thanh Thiển gần như sắp phát điên!

Nàng khoanh tay, đứng trước mặt hai hắc y nhân mặt lạnh như tiền, hừ lạnh nói:

"Các ngươi là do Vương gia phái tới?"

Hai người trăm miệng một lời, không cảm xúc đáp:

"Đúng vậy."

Phong Thanh Thiển dựa vào cửa, chặn kín lối vào, cười lạnh:

"Các ngươi có biết đây là đâu không? Đây là tướng quân phủ, không phải Chiến vương phủ của hắn! Ở bên ngoài ngăn không cho ta đi đâu, ta còn có thể nhịn. Nhưng bây giờ còn dám lấn tới tận cửa nhà ta?"

Hai hắc y nhân vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, giọng điệu bình thản như nước:

"Vương gia chỉ lệnh cho thuộc hạ đến bảo vệ Phong công tử."

Phong Thanh Thiển cười lạnh:

"Bản công tử không cần ai bảo vệ! Các ngươi từ đâu đến thì lăn về đó đi!"

Nàng kiên quyết không để hai người này bước vào viện. Dung Thiên Trần mà phái người đến đây, chắc chắn không chỉ đơn giản là để "bảo vệ" nàng. Nhất định là có âm mưu gì đó!

Hắc y nhân vẫn không hề d.a.o động:

"Mong Phong công tử đừng làm khó chúng thuộc hạ."

Phong Thanh Thiển cười tươi như hoa:

"Ta chính là muốn làm khó các ngươi đấy, thì sao nào?"

"Ngươi còn muốn đánh ta sao?"

Khi Phong Cổ Tín bước vào, cảnh tượng đầu tiên ông nhìn thấy chính là Phong Thanh Thiển đang giằng co với hai hắc y nhân mặt lạnh như tiền.

Thật ra, nếu Dung Thiên Trần sai hai mỹ nam tử đến, có lẽ nàng còn cố gắng tiếp nhận một chút.

Nhưng mà hai gương mặt này... lại vô cùng bình thường?

Phong Thanh Thiển: Ha hả!

Hai người bọn họ đứng sừng sững trước cửa, nàng nhìn thế nào cũng thấy bữa cơm hôm nay khó mà nuốt trôi!

Phong Cổ Tín không quen biết hai kẻ này, nhưng có thể tùy tiện tiến vào tướng quân phủ, chắc chắn không phải người tầm thường.

Ông trầm giọng hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Hai vị là ai? Vì sao tìm nhi tử của ta?"

Một trong hai người ôm quyền hành lễ, chậm rãi đáp:

"Phong tướng quân, bọn ta là hộ vệ của Chiến Vương phủ, Vương gia lệnh cho chúng ta đến bảo hộ Phong công tử. Vương gia hẳn là đã nói qua với ngài."

Nghe vậy, Phong Cổ Tín chợt nhớ ra - trên đường hạ triều hôm nay, ông có gặp Chiến Vương.

Hơn nữa, Chiến Vương còn nói sẽ phái người đến bảo vệ Phong Thanh Thiển.

Chỉ là không ngờ lại nhanh đến vậy.

Có lẽ trước khi nói với ông, Dung Thiên Trần đã sai người đến rồi.

Phong Cổ Tín quay sang con trai, trầm giọng bảo:

"Ngươi để người ta đứng chặn ngoài cửa làm gì? Mau vào trong nói chuyện. Hơn nữa, có hai hộ vệ bảo vệ cũng tốt, hộ vệ của Chiến Vương phủ thân thủ rất giỏi."

Phong Thanh Thiển: "... Cha, con ở nhà, cần bảo hộ cái gì chứ? Cha xem mấy ngày nay con có ra khỏi cửa không? Hay là ở tướng quân phủ cũng không an toàn?"

"..." Nói cũng có lý.

Phong Cổ Tín nở nụ cười hòa nhã:

"Dạo gần đây khuyển tử không ra ngoài, hai vị có thể trở về."

Vì đây là người của Dung Thiên Trần, ông vẫn tỏ ra khách khí.

Nhưng đúng lúc này, một hắc y nhân bỗng nhiên lên tiếng:

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

"Vương gia có lệnh, bất kể là thanh lâu hay sòng bạc, Phong công tử đều không được phép đặt chân vào. Nếu không, đừng mong có bất kỳ nơi nào được phép mở cửa trong hoàng thành."

Phong Cổ Tín sững sờ: "Vương gia đây là...?"

Một hộ vệ mặt lạnh giải thích:

"Cho nên, hai ngày nay Phong công tử mới không ra khỏi cửa."

Phong Cổ Tín: "..."

Đến lúc này, ông mới hoàn toàn hiểu ra.

Hóa ra không phải con trai ông bỗng dưng ngoan ngoãn, mà là vì không có chỗ nào để đi!

Ông nhếch môi cười, từng chữ đều nhấn mạnh:

"Đa tạ hai vị đã đến bảo hộ khuyển tử. Thanh Nhi, còn không mau cho bọn họ vào?"

Phong Thanh Thiển: "..."

Không, cha, cha nghe con nói! Bọn họ thật sự không có ý tốt a a a!

Đáng tiếc, Phong Cổ Tín hoàn toàn không cảm thấy nhi tử của mình có gì đáng để Dung Thiên Trần nhắm đến, vì vậy kiên quyết phớt lờ sự phản kháng yếu ớt của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàn Khố Vương Phi Muốn Trèo Tường

Số ký tự: 0