Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh

Tân Di Livestre...

Bắc Qua

2025-03-25 21:40:11

Khán giả bắt đầu kể rõ ngọn ngành:

Một tuần trước, trên bức tường tỏ tình của trường xuất hiện một lá thư tỏ tình, người nhận là Mạnh Thiên Minh, còn người ký tên chính là Từ Gia.

Lá thư nhanh chóng lan truyền khắp nơi, kèm theo đó là vô số bình luận ác ý, chế giễu.

【Từ Gia diện mạo lẫn khí chất đều không nổi bật, vì lá thư này mà bị người ta mỉa mai, còn nhận được tin nhắn chửi rủa, nói cô ấy là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.】

【Cô ấy chịu đựng bạo lực mạng trong thời gian dài, có lẽ vì thế mà dẫn đến nhảy lầu tutu.】

【Bọn bạo lực mạng đó đúng là tội phạm g.i.ế.c người mà...! Làm sao họ ngủ yên được vậy?】

【Pháp luật không xử lý nổi những vụ này, cùng lắm chỉ là phê bình, rồi bắt xin lỗi công khai.】

【Người ta c.h.ế.t rồi, lời xin lỗi còn có ý nghĩa gì nữa? Đúng là buồn nôn!】

【Vậy là bạn cùng phòng của Mạnh Thiên Minh bị Từ Gia ám sao?】

Mạnh Thiên Minh lộ vẻ đau khổ: "Lúc đó tôi cũng cố gắng thanh minh cho bạn ấy, nhưng mọi người quá cuồng loạn, tôi không cản nổi..."

【Anh đẹp trai đừng buồn, đây không phải lỗi của anh.】

【Người vừa đẹp vừa tốt bụng như anh thật đáng yêu!】

Khán giả ngày càng khen ngợi Mạnh Thiên Minh, không ít người nhảy vào theo dõi cậu ta.

Mạnh Thiên Minh có chút thụ sủng nhược kinh: "Đó là điều tôi nên làm thôi."

"Chuyện của Từ Gia khiến tôi rất áy náy, cũng rất…"

"Thôi đủ rồi." Tôi cắt ngang, hơi bực bội: "Chẳng phải chính cậu là người đã truyền lá thư đó ra ngoài sao? Giờ lại giả vờ ăn năn làm gì?"

Cạch!

Chiếc cốc trên bàn cậu ta bị hất rơi xuống đất. Mạnh Thiên Minh sững sờ, ngẩng đầu nhìn tôi, không thốt nên lời.

Có thể bạn cùng phòng của Mạnh Thiên Minh thật sự có chút vấn đề, nhưng lý do chính khiến cậu ta kết nối với tôi không phải để xem bói. Cậu ấy chỉ muốn nhân cơ hội phòng phát trực tiếp đang nổi, lên sóng để thu hút sự chú ý.

Chắc ngay từ đầu cậu ta đã chẳng tin tôi có chút bản lĩnh thực sự nào.

Vì vậy, khi tôi tiết lộ sự thật, cậu ấy mới sững sờ như vậy.

"Cô đang nói gì thế?" Mạnh Thiên Minh cố duy trì vẻ mặt bình tĩnh, "Tôi đâu biết lá thư tỏ tình đó bị lan truyền như thế nào."

Bình luận lập tức xuất hiện bảo vệ cậu ta:

【Nhìn cậu ấy có vẻ vô tội, liệu Chị Chân Dài đây có hiểu lầm không?】

【Đúng rồi, không có bằng chứng, nói như vậy là vu khống đó!】

Tôi vẫn bình thản: "Cậu không thừa nhận cũng không sao."

"Nhưng sự thật là bạn cùng phòng của cậu đã bị ám bởi hồn ma của Từ Gia. Thật ra, mục tiêu của cô ấy là cậu."

Nụ cười gượng gạo trên môi Mạnh Thiên Minh cuối cùng cũng tắt hẳn. Một giọt mồ hôi lạnh rỉ ra trên trán cậu ta: "Đừng đùa nữa, chúng tôi là sinh viên, phải tin vào khoa học chứ…"

"Được thôi. Vậy cậu cứ tiếp tục tin tưởng khoa học đi, tôi ngắt kết nối đây."

Tôi nhún vai, làm bộ muốn ngắt kết nối. Thấy vậy, cậu ta hốt hoảng ngăn lại: "Khoan đã!"

Giọng cậu ta run run: "Nếu những gì cô nói là thật, thì tại sao suốt mấy ngày qua, Từ Gia chỉ bám lấy bạn tôi mà không làm gì tôi cả?"

"Tại sao à? Vì cô ấy là một linh hồn mới qua đời, sức mạnh còn yếu. Cô ấy chỉ có thể ám chứ không thể hại người."

Tôi nhìn vào cổ cậu ta: "Với lại, trên cổ cậu có đeo một mặt dây chuyền Quan Âm đã được khai quang, nó có tác dụng trấn áp cô ấy."

Nghe vậy, Mạnh Thiên Minh vô thức sờ vào mặt dây chuyền trên cổ, thở phào nhẹ nhõm.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️
Mong cả nhà có trải nghiệm vui vẻ trên kênh của tui. Cả nhà fơ lâu tui để đọc truyện mới nha.

Nhưng tôi lập tức dội một gáo nước lạnh: "Nhưng hôm nay thì khác."

Mạnh Thiên Minh nhíu mày: "Ý cô là gì?"

Tôi khẽ mỉm cười: "Vì hôm nay là ngày thứ bảy kể từ khi cô ấy mất, tức là ngày 'đầu thất'."

【Ôi trời, nổi hết da gà rồi đây.】

【Chủ phòng đừng dọa tôi, tôi nhát gan lắm.】

【Mọi người tin thật à? Nghe là đã biết chủ phòng đang bịa chuyện rồi!】

【Tin Chị Chân Dài, được trường sinh.】

【Tin Chị Chân Dài, được trường sinh.】

【Có ai thấy phòng ký túc của Mạnh Thiên Minh hơi tối lại không?】

Trong khi khán giả còn bàn tán, Mạnh Thiên Minh đã toát đầy mồ hôi lạnh.

Người trong phòng livestream không thể cảm nhận được, nhưng cậu ta thì có!

Rõ ràng là ánh sáng trong ký túc xá đã tối sầm lại, nhiệt độ cũng đột ngột giảm mạnh.

Cậu ta bỗng cảm thấy cơ thể mình cứng đờ, không thể cử động.

Cạch một tiếng.

Cửa phòng ký túc xá bị đẩy ra.

Bạn cùng phòng, Trương Trạch, bước vào.

"Yêu dấu ơi, tôi về rồi đây."

Mạnh Thiên Minh cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo: "Sao tan học nhanh vậy?"

Trương Trạch cười khúc khích: "Không liên quan đến tan học, chẳng qua mặt trời đã lặn rồi thôi."

Mạnh Thiên Minh không thể chịu đựng thêm, đứng phắt dậy, định lao ra mở cửa chạy đi.

Nhưng kỳ lạ thay, cánh cửa không tài nào mở được.

Trương Trạch đi tới sau lưng cậu ta, gần như dán sát vào người cậu ta: "Chạy cái gì?"

Mạnh Thiên Minh gào lên thảm thiết: "Chị Chân Dài! Đại sư! Cứu tôi với!"

Bình luận trên màn hình điên cuồng nhảy.

【Thế giới quan của tôi sụp đổ rồi.】

【Mạc niệm trong đầu: Tôi yêu khoa học.】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

【Chị Chân Dài ơi, ra tay nhanh lên!】

Tôi tốt bụng nhắc nhở:

"Ngay cả khi tôi ra tay cũng cần thời gian chứ. Mạnh Thiên Minh, tôi khuyên cậu nên thật lòng, mau xin lỗi và khai ra toàn bộ những gì cậu đã làm đi.

"Biết đâu Từ Gia hài lòng, sẽ tha cho cậu một mạng."

Lúc này, số người xem trong phòng livestream đã đạt đến mười nghìn người, rất sôi động.

Trong đó không ít người là bạn học cùng trường với Mạnh Thiên Minh.

Mạnh Thiên Minh nghiến răng: "Thật sự không liên quan gì đến tôi mà!"

Tôi cười lạnh, không nói gì thêm.

Trương Trạch, không đúng, là Từ Gia đứng sau lưng cậu ta nghe thấy vậy, toàn thân khí thế lập tức thay đổi.

Cậu ta bóp chặt cổ Mạnh Thiên Minh, đẩy mạnh cậu ta ép sát vào cánh cửa.

"Tao muốn mày chết!"

Giọng nói nửa nam nửa nữ, đầy quái dị.

Mạnh Thiên Minh mặt đỏ bừng, cố gắng gỡ tay cậu ta ra.

Từ Gia đột ngột ném mạnh cậu ta xuống đất.

Mạnh Thiên Minh nằm đó, ho sặc sụa không ngừng.

Tôi nghiêm giọng quát: "Còn không xin lỗi? Thật sự muốn mất mạng sao?"

Cả người Mạnh Thiên Minh run lên, không chịu nổi nữa, òa khóc nức nở.

Cậu ta quỳ xuống đất:

"Từ Gia! Xin lỗi cậu!

"Là tôi sai rồi. Tôi không nên lừa cậu, không nên coi cậu là người dự bị, không nên phát tán thư tỏ tình của cậu.

"Tôi vì hám danh mà một mặt cho rằng cậu không xứng với tôi, mặt khác lại hưởng thụ chuyện được cậu yêu mến.

"Chúng ta quen nhau đã tám năm rồi. Hồi cấp ba tôi béo ú, ai cũng cười nhạo tôi, chỉ có cậu là đối xử tốt, coi tôi là bạn bè. Tôi chưa từng nghĩ cậu sẽ nhảy lầu!

"Lên đại học, tôi gầy đi rất nhiều, được mọi người khen ngợi và chú ý. Dần dần, tôi cảm thấy đi chung với cậu thật mất mặt… nên tìm đại một cái cớ để tuyệt giao.

"Là tôi hám danh, tôi vô liêm sỉ, tôi không xứng với sự tốt đẹp của cậu!"

Mạnh Thiên Minh khóc lóc thảm hại, chẳng còn chút hình tượng nào.

Bình luận trên màn hình cũng bị cú twist này làm choáng váng.

【Cút đi, đồ cặn bã!】

【Nhìn bề ngoài như nam thần, ai ngờ nhân phẩm nát như thế!】

【Tôi còn từng mê cậu ta vì đẹp trai, giờ tôi sẽ nói cho bạn cùng phòng biết bộ mặt thật của cậu ta!】

【Đồng môn từ đại học xx đâu, kéo đến đây mà xem kịch này!】

【Đồng môn từ đại học xx đâu, kéo đến đây mà xem kịch này!】

【Đồng môn từ đại học xx đâu, kéo đến đây mà xem kịch này!】

Từ Gia đứng sững tại chỗ, cúi đầu nhìn Mạnh Thiên Minh, hai hàng huyết lệ chảy xuống từ khóe mắt.

Mạnh Thiên Minh đã khóc đến ngất xỉu.

Tôi thở dài: "Từ Gia, dừng lại thôi, tâm nguyện của cô đã hoàn thành, giờ là lúc nên rời đi rồi."

【Ý chị là gì?】

【Không phải Từ Gia muốn g.i.ế.c Mạnh Thiên Minh trả thù sao?】

【Chị Chân Dài giải thích đi, đầu óc tôi ngu muội, không hiểu nổi!】

Tôi liếc nhìn dòng bình luận, rồi nói chậm rãi:

"Từ Gia chưa bao giờ có ý định hại ai. Cô ấy chỉ muốn nhận được một lời xin lỗi."

"Cô ấy là một cô gái tốt, khi còn sống đã vậy, mà khi mất đi cũng thế."

"Chỉ tiếc là cuộc đời quá cay nghiệt với cô ấy, khiến cô ấy chọn nhầm người mà tin tưởng…"

Các khán giả nổi giận:

【Sao tôi không gặp được một cô gái tốt như thế chứ! Ta hận!】

【Tên cặn bã Mạnh Thiên Minh đó làm gì xứng đáng với cô ấy!】

【Tôi tức đến muốn đập bàn luôn rồi!】

Ở phía bên kia màn hình, Từ Gia đứng lặng thinh hồi lâu, rồi đột nhiên phát ra một tiếng hét thê lương.

Từng luồng khói đen từ cơ thể Trương Trạch thoát ra.

Tôi kết ấn, nhắm mắt lại và khẽ niệm:

"Ngô phụng Thái Thượng Lão Quân luật lệnh, sắc chỉ…"

Sau khi đọc xong đoạn chú vãng sinh, Trương Trạch ngã gục xuống đất, bất tỉnh.

Ánh sáng trong phòng khôi phục như thường, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Dòng bình luận vỡ òa:

【Nữ streamer tuyệt sắc, trực tiếp trừ tà!】

【Lần này xem live đáng đồng tiền bát gạo thật!】

【‘Tiểu Khả Ái’ vừa tặng bạn 1 khinh khí cầu!】

【‘Bảo Bối Hói’ vừa tặng bạn 2 kẹo mút!】

【‘Vương Tử’ vừa tặng bạn 1 siêu xe!】

Các hiệu ứng quà tặng rực rỡ làm che kín cả màn hình, khiến tôi hơi khó chịu, liền tắt tính năng nhận quà.

"Được rồi, đừng lãng phí nữa, tôi không thiếu tiền.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh

Số ký tự: 0