Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh

Tân Di 3: Làm n...

Bắc Qua

2025-03-25 21:40:11

Tôi đang phát trực tiếp xem bói thì một nhóm streamer chuyên về thám hiểm ngoài trời lại muốn PK với tôi.

Bọn họ khiêu khích tôi trong một nhà máy bỏ hoang tối om.

"Hãy cược đi! Nếu thua thì mỗi người bọn tôi sẽ được cô tặng một khinh khí cầu!"

Kết thúc PK, tôi chấp nhận thua cuộc.

Tôi lập tức tặng họ bốn khinh khí cầu.

Streamer đối diện vui sướng hét lớn: "Haha! Cô run tay à? Chúng tôi chỉ có ba người thôi mà!"

Tôi nhìn anh ta không cảm xúc: "Tôi không run tay đâu, chẳng phải trên lưng anh còn đang cõng một người nữa sao?"

Tôi là sinh viên khóa đầu tiên tốt nghiệp Học viện Đạo giáo Huyền Thanh Quan. Gần đây, tôi phát trực tiếp xem bói và cũng mất gần một tháng để hoàn thành luận văn tốt nghiệp.

Hôm nay, tôi đã nhận được bằng tốt nghiệp cùng chứng chỉ hành nghề do Hiệp hội Đạo giáo cấp.

Tôi nằm dài trên giường tận hưởng, nhưng sư phụ tôi lại lật tung giường của tôi lên.

"Tốt nghiệp rồi mà còn dám ăn không ngồi rồi! Mau đi tìm việc làm ngay!"

"Vâng ạ."

Tôi xách đồ nghề, ra gầm cầu dựng sạp xem bói.

Ba ngày bày sạp, tôi kiếm được 200 tệ.

Ngày thứ tư, tôi nằm ì ở nhà, thề rằng có c.h.ế.t cũng không ra ngoài nữa.

Tôi lại nhớ đến ngày đầu tiên phát trực tiếp, có người xem tặng thưởng mà tôi còn từ chối, nói gì mà: "Tôi không thiếu tiền"….

Thật là ngu ngốc!

Sau một hồi đấu tranh nội tâm dữ dội, tôi đành cúi đầu trước thực tế, bò dậy mở máy tính lên.

Đã một tháng không phát trực tiếp, tôi cảm thấy có chút lúng túng.

Tôi loay hoay một lúc rồi mở camera.

Tưởng rằng phòng live sẽ vắng tanh, không ngờ chỉ vài giây sau đã có người vào xem.

[Ôi trời! Thật sự là Tân Di Đại sư đây rồi!]

[Huhu... Tôi đợi đến mức hoa cũng tàn rồi...]

Tôi hơi ngẩn ra, đưa tay sờ mũi một cách ngượng ngùng.

"Gần đây tôi có chút chuyện bận..."

[Hôm nay Tân Di Đại sư có xem bói không? Tôi không thể chờ được nữa rồi!]

[+1. Tôi cũng vậy!]

Tôi gật đầu: "Đợi khi nào có thêm người vào phòng live đã nhé."

"Nhưng tôi phải nói trước, vì một số lý do khách quan, bây giờ tôi sẽ thu phí xem bói. Mỗi quẻ..."

Tôi lướt qua mục quà tặng, chọn một món phù hợp rồi nói: "Mỗi quẻ là một khinh khí cầu. Mọi người cứ tùy sức mà chọn nhé."

Trên nền tảng này, khinh khí cầu không quá đắt nhưng cũng không hề rẻ, mỗi cái 1000 tệ, tôi sẽ nhận về được khoảng 500 tệ.

Tôi cảm thấy giá này là hợp lý cho công sức của mình.

Nhưng người trong phòng live thì không nghĩ vậy.

[Cuối cùng cũng bắt đầu thu phí rồi à? Tôi biết ngay là lừa đảo mà.]

[Muốn "cắt rau hẹ" đây mà!]

[Hủy theo dõi thôi. Tôi tưởng chủ phòng thật sự là đại sư cơ.]

Cũng có không ít người lên tiếng bênh vực tôi.

[Đại sư cũng phải ăn uống chứ! Bọn ăn chực cút đi!]

[Tân Di Đại sư có tài thật mà, giá này đâu có mắc?]

Tôi cảm thấy bất lực, trong lúc chờ thêm người vào phòng live, vô tình tôi bấm nhầm nút PK với streamer khác.

Tôi định hủy PK thì bên kia đã chấp nhận kết nối.

Phòng live lại náo động: [Ối, muốn chúng tôi tặng quà để đi PK rồi đây hả? Ăn ở thế này khó coi quá!]

[Tân Di Đại sư đừng để ý bọn họ! Tôi ủng hộ cô!]

Tôi chỉ liếc qua một bình luận rồi không quan tâm nữa.

Nickname của streamer đối diện là "Ba anh em thám hiểm". Màn hình bên họ tối om, sau một hồi loạt xoạt thì mới sáng lên.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️
Mong cả nhà có trải nghiệm vui vẻ trên kênh của tui. Cả nhà fơ lâu tui để đọc truyện mới nha.

Ba người đàn ông trung niên dí sát mặt vào nhau trên màn hình.

Người ở giữa giọng rất to: "Mọi người ơi, ủng hộ tụi chúng tôi nào! Nếu đánh bại được đối thủ, ba anh em chúng tôi sẽ dẫn mọi người đi thám hiểm nhà máy bỏ hoang này!"

Camera quay sang, một nhà máy đổ nát, cỏ dại mọc um tùm hiện ra.

Biển hiệu xiêu vẹo ở cổng lờ mờ có thể thấy chữ "Nhà máy Hoa An".

Có người xem nhận ra địa điểm này.

[Nhà máy Hoa An? Nơi này nổi tiếng là nhiều chuyện tà môn đấy! Ba người này gan thật!]

[Nhìn thôi đã rợn người rồi. Không có chuyện gì xảy ra chứ?]

[Nói thật, tôi cũng tò mò bên trong có gì.]

Nhiều người cũng có chung suy nghĩ đó.

Bên kia lập tức có người tặng quà, thúc giục 3 người họ nhanh vào thám hiểm.

Có một đại gia còn tặng ngay một tòa lâu đài mộng mơ.

Ba anh em sáng mắt, hét lên phấn khích: "Cảm ơn đại gia đã ủng hộ! Được rồi, chúng tôi sẽ vào ngay bây giờ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Họ cầm điện thoại, vừa tương tác với khán giả vừa tiến sâu vào bên trong nhà máy bỏ hoang.

Camera rung lắc, chúng tôi chỉ nghe thấy tiếng thở nặng nề và bước chân hỗn loạn của họ.

Khi họ tiến gần hơn, tín hiệu điện thoại cũng bắt đầu yếu dần.

Tôi im lặng rất lâu. Khi họ chạm tay vào cánh cổng sắt rỉ sét, cuối cùng tôi cũng lên tiếng nhắc nhở.

"Tôi khuyên các anh một câu, đừng tự chuốc họa vào thân."

Ba người đầy hưng phấn cùng các khán giả trong phòng live lúc này mới chú ý đến sự hiện diện tôi.

Sau khi nhìn kỹ tên phòng và biệt danh của tôi, họ ngẩn người một chút.

"Phòng live xem bói à, haha, mọi người ơi, hóa ra đối thủ bên kia là một thầy bói bịp."

"Nhìn cô gái trẻ tuổi mà cũng khá thông minh đấy chứ."

"Câu vừa rồi cô nói là có ý gì?"

Ba người lần lượt lên tiếng một cách rất ăn ý.

Tôi không biểu lộ cảm xúc, nhìn chằm chằm vào khung cảnh phía sau họ, nhấn mạnh từng chữ: "Độc âm bất sinh, cô dương bất trưởng, nơi này âm khí rất nặng. Các anh có chắc chắn muốn vào không?"

Ba người nhìn nhau, rồi quay lại nhìn nhà máy bỏ hoang phía sau lưng.

Họ cười gượng gạo: "Cô gái đừng nói linh tinh nữa."

"Đúng đấy, bọn này đâu dễ bị hù dọa như vậy."

Trong phòng live của tôi, một số fan đã sang đó khuyên ngăn.

[Các anh đừng vào đó. Tân Di Đại sư rất giỏi đấy! Nếu cô ấy bảo có vấn đề thì chắc chắn sẽ có chuyện, vào đó nguy hiểm lắm!]

[Phải đấy, không thể coi thường lời của đại sư được đâu.]

Sắc mặt ba người bỗng chốc thay đổi, ánh mắt lộ vẻ do dự.

Đúng lúc này, đại gia trong phòng live của họ lại tặng thêm hai tòa lâu đài mộng mơ nữa, tổng cộng gần cả vạn tệ.

Người này còn nhắn tin: [Mau vào đi, vào rồi tôi sẽ tặng thêm mười lâu đài nữa.]

Ba người kia đọc được những dòng chữ này lập tức sáng mắt lên.

Không nghĩ ngợi thêm, họ lập tức hét lên: "Đại gia đã bảo thì bọn em nghe ngay!"

"Đi! Chúng ta vào ngay bây giờ!"

Họ vừa đẩy cửa vừa cười nói với tôi: "Cô gái chắc là thấy chúng tôi kiếm được tiền nên ghen tị rồi chứ gì?"

"Để các anh đây dạy cho nhé, sau này live stream ăn mặc hở chút là chắc chắn sẽ có người tặng quà liền, haha."

Tôi vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh: "Các anh thật sự là đang tìm chết."

[Viên đại lão bản tặng 5x Lâu đài mộng mơ]

Hiệu ứng rực rỡ làm tôi ngơ ngác một lúc.

Sau đó, tôi nhìn thấy dòng chat của Viên đại lão bản: [Đập bọn nó đi! Tân Di Đại sư đừng lo, tôi giúp cô đấu lại bọn họ!]

Tôi nhìn tên nick, cũng đoán được ông ta là ai.

Trước đây tôi từng giúp ông ấy xử lý vài chuyện. Không ngờ hôm nay ông ấy lại xuất hiện trong phòng live của tôi.

Thấy điểm số của mình bị vượt qua, đối thủ cuống quýt ngay lập tức.

Họ vừa gào thét kêu gọi vote, vừa nhanh chóng tiến sâu vào nhà máy.

Cánh cửa sắt nặng nề được đẩy ra, họ bước vào sân bên trong.

Một người trong nhóm nảy ra ý tưởng: "Này, Tân Di Đại sư, hay chúng ta cá cược đi?"

Tôi nhướng mày hỏi: "Cược gì?"

Hắn cười nham hiểm: "Nếu cô thua PK này, cô phải tặng cho mỗi người bọn tôi một khinh khí cầu. Còn nếu bọn tôi thua, sẽ tặng cô một tòa lâu đài. Thế nào?"

Rõ ràng anh ta rất khôn ngoan, dù thế nào cũng không chịu thiệt.

Tôi gật đầu: "Được thôi."

Nghe tôi đồng ý, họ lại càng kêu gọi vote dữ dội hơn.

Họ đi sâu vào trong nhà máy, cố kích thích sự tò mò của người xem để nhận thêm quà tặng.

"Viên đại lão bản" thấy vậy, liền gõ ngay vài dòng: [Tân Di Đại sư, cứ để tôi lo.]

Tôi giơ tay tắt tiếng ông ta rồi gửi tin nhắn riêng: "Không cần lên vote đâu."

Bên kia điểm số tăng vùn vụt. Tôi nghi rằng đại gia kia đã tiếp tục tặng thêm không ít phần thưởng.

Thời gian đếm ngược PK sắp kết thúc, ba người đó mừng rỡ tột độ. Vừa đi sâu vào bên trong nhà máy, họ vừa chuyển góc camera để khán giả thấy rõ hơn kết cấu bên trong.

Trong hình ảnh rung lắc, không gian bên trong trống trải, bàn ghế và thiết bị đổ nghiêng ngả khắp nơi.

Những tấm rèm bạc màu bị gió chiều thổi tung lên phập phồng.

Camera vừa lia sang trái thì bất ngờ xuất hiện một bóng đen thoáng qua.

Khán giả trong phòng live đều giật mình sợ hãi.

Một người trong nhóm cười cười, kéo thứ đó ra: "Mọi người đừng sợ, chỉ là một sợi dây thừng thôi."

Anh ta lẩm bẩm khó hiểu: "Lạ thật, sao ở đây lại treo nhiều dây thừng thế nhỉ?"

Lúc này, nhiều người xem bắt đầu hoảng sợ.

[Chủ kênh ơi, các anh nên rời khỏi đó đi, chỗ này nhìn không ổn chút nào.]

[Không phải chỉ là cảm giác đâu, chỗ này đúng là có vấn đề thật. Nhà tôi từng ở gần đây, nghe người lớn kể lại là có người ch..ết trong nhà máy này đấy!]

[Ôi trời, có thật không vậy?]

[Tôi vừa tra thử, nhà máy Hoa An ở thị trấn Bạch Nham này từng lên báo cách đây bốn mươi năm! Nói là ông chủ mang tiền bỏ trốn, công nhân bị lừa mất cả tiền tiết kiệm, họ đã treo cổ tutu trong nhà máy. Có hơn chục người ch..ết cơ!]

[Da gà tôi nổi hết cả rồi đây này! Thật quá đáng sợ!]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh

Số ký tự: 0