Hậu Duệ Phượng Hoàng

Chương 13

Đang cập nhật

2025-03-17 11:31:33

Ta giữ vẻ mặt bình thản, nhẹ nhàng dặn dò A Gia: "Ngươi hãy báo tin này cho đại cửu phụ ngay lập tức, Tạ Văn Đoan lúc này chắc chắn đang rối trí, không nghĩ được gì đâu. đại cửu phụ không thể nào đến lúc sự việc vỡ lở mới hay tin, cần phải sớm có đối sách."

 

A Gia vâng lệnh rồi vội vàng rời đi. Hoa Dương im lặng rất lâu, sau đó mới cất tiếng hỏi: "Hoàng tỷ, tỷ đã biết chuyện này từ trước rồi sao?"

 

Nàng ấy vốn rất thông minh, luôn nhạy bén và tinh ý.

 

"Hoa Dương, ta sớm đã biết cái thai của Lý Quý phi không giữ được. Muội đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu."

 

Hoa Dương im lặng. Gió ấm từ ngoài cửa sổ thổi vào, trong tai ta chỉ còn văng vẳng tiếng chuông gió trong trẻo. Chiếc chuông này là do chính tay Tạ Văn Đoan treo cho Hoa Dương.

 

Một lát sau, Hoa Dương đứng dậy, bước đến bên cửa sổ và tháo chiếc chuông gió xuống.

 

“Hoàng tỷ, chiếc chuông gió này đã cũ rồi, lòng muội tuy luyến tiếc, nhưng cũng phải buông tay thôi."

 

Ta không nhìn nàng ấy, chỉ cúi đầu cười nhạt.

 

Muội muội của ta thông minh hơn người, nam nhi trong thiên hạ mấy ai sánh bằng. Muội ấy không nên c.h.ế.t nơi hoang dã, muội ấy xứng đáng lưu danh sử sách.

 

Ta đứng đợi Tạ Văn Đoan trên con đường duy nhất hắn phải đi qua để vào cung. Người mà Phụ hoàng phái đi tìm hắn chính là Trình Cẩn. Thấy ta từ xa, hắn ta liền lạnh nhạt hành lễ.

 

"Ninh Dương điện hạ, Bệ hạ có việc khẩn cấp triệu Thái tử."

 

Ta liếc nhìn, đám người đi theo sau Tạ Văn Đoan đều là người của Đông xưởng. Ta thầm lắc đầu, Tạ Văn Đoan đường đường là Thái tử, vậy mà lại bị Trình Cẩn áp giải vào cung như tội phạm.

 

"Thì ra là Bệ hạ triệu kiến. Nhìn dáng vẻ này của Trình công công, ta còn tưởng Phụ hoàng muốn ngươi áp giải Thái tử đấy chứ."

 

Thấy ta xuất hiện, sắc mặt Tạ Văn Đoan giãn ra đôi chút.

 

"Hoàng tỷ, đám thái giám này dám vô lễ với ta. Khi ta gặp được Phụ hoàng, nhất định sẽ tâu lên một trận!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Ta không đáp lời hắn, chỉ quay sang nói với Trình Cẩn: "Trình công công, ta đã biết chuyện này rồi. Quý phi sảy thai, Phụ hoàng đau lòng nên mới nặng lời đôi chút. Thái tử và Phụ hoàng là phụ tử ruột thịt, khi Phụ hoàng nguôi giận, tự nhiên sẽ không truy cứu nữa."

 

Trình Cẩn cười nhạt: "Nô tài chỉ tuân theo thánh chỉ của Hoàng gia. Hoàng gia bảo làm sao, nô tài làm vậy."

 

Lời của Trình Cẩn không quan trọng, ta nói vậy cũng không phải để hắn ta nghe.

 

Trong cung này, chủ tử tranh giành quyền lực, nô tài cũng mưu cầu tiền đồ. Trình Cẩn được Phụ hoàng tin tưởng sủng ái, đương nhiên không cần phải nịnh nọt Tạ Văn Đoan. Nhưng những người khác trong Đông xưởng thì không như vậy.

 

Hơn nữa, Lý Quý phi mất con, ngôi vị Thái tử của Tạ Văn Đoan sẽ không bị lung lay.

 

Di Hòa cung chìm trong bầu không khí u ám, khi ta bước vào, Phụ hoàng mặt mày ủ dột ngồi ở chính điện, tiếng khóc nức nở từ gian phòng bên trong vọng ra.

 

"Nghiệt tử, còn không mau quỳ xuống!"

 

Tạ Văn Đoan run rẩy quỳ sụp xuống, khóc lóc phân trần: "Phụ hoàng, thật sự không phải là nhi thần làm ạ!"

 

Ta nhíu mày, cũng quỳ xuống theo.

 

"Con đến đây làm gì? Mẫu hậu con khi còn sống đã quá nuông chiều con, trẫm chỉ nghĩ nó còn nhỏ dại, chưa hiểu chuyện, tâm tính vốn lương thiện. Nào ngờ nó lại nhẫn tâm đến vậy, ngay cả một sinh linh chưa chào đời cũng không tha!"

 

Tim ta nhói lên một thoáng, như có ngàn mũi kim châm đ.â.m vào lồng ngực, không đổ m.á.u nhưng đau đớn khôn cùng.

 

Mẫu hậu là người đoan chính, phẩm hạnh cao quý, đáng thương thay cho người, vô tội qua đời, đến khi mất rồi cũng không được yên ổn, còn phải mang tiếng dạy dỗ con cái không nên người.

 

"Chuyện này chắc chắn có uẩn khúc, xin Phụ hoàng..."

 

"Bệ hạ, Quý phi nương nương đã tỉnh!"

 

Đại cung nữ Hạch Đào của Lý Quý phi vội vã bước ra, cắt ngang lời ta: "Quý phi thân thể còn yếu, không thể rời giường. Nghe nói Bệ hạ trách tội Thái tử, nên đặc biệt sai nô tỳ ra truyền lời. Quý phi nói, chuyện này không thể trách Thái tử điện hạ, tất cả đều do đứa bé không có duyên với trần thế."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hậu Duệ Phượng Hoàng

Số ký tự: 0