Hắc Long và Bạch Long

Chương 2

Khánh Tiểu Thư

2025-03-08 09:35:35

Ta nhếch môi cười:

 

“Không ngại nói cho ngươi biết, tỷ tỷ bắt ngươi về chỉ để sinh vài con tiểu long thôi! Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn phối hợp, ta sẽ không làm gì ngươi cả. Đợi tỷ tỷ sinh được mấy con tiểu long, ta liền thả ngươi về.”

 

“Đến lúc đó, không ai biết chuyện giữa chúng ta cả, ngươi vẫn có thể về Bạch Long Trấn, cưới thêm vài con tiểu bạch long khác.”

 

Diệu Thiên trố mắt nhìn ta, nhưng rất nhanh, hắn nghiêm túc lắc đầu.

 

“Ngươi không phải xà yêu, nhưng cũng không được! Hắc long và bạch long đã sớm phân tộc, chúng ta không hợp nhau đâu!”

 

Hắn vẫn còn ấm ức:

 

“Mau thả ta ra! Nếu cha mẹ ta phát hiện ta mất tích, họ nhất định sẽ tìm tới đây, đến lúc đó ngươi sẽ c.h.ế.t rất thảm!”

 

Ta khoanh tay, dứt khoát cắt đứt hy vọng của hắn:

 

“Không được! Trước khi sinh vài con tiểu long, ngươi đừng hòng rời đi!”

 

5

 

Vì tiểu bạch long chưa trưởng thành, ta quyết định nuôi hắn đến khi hắn trưởng thành.

 

Dù sao cũng chỉ còn ba tháng, chợp mắt một cái là qua thôi.

 

Nhưng ta không dám lơ là, vì Diệu Thiên lúc nào cũng tìm cách trốn thoát.

 

Mặc dù bị Khốn Tiên Tỏa trói chặt, hắn vẫn cố chạy vài lần, nhưng lần nào cũng bị ta bắt về.

 

Nếu để hắn chạy mất, ta biết tìm ai sinh tiểu long đây?

 

“Tiểu bảo bối Diệu Thiên, ăn cơm nào!”

 

Ta bưng một đĩa cá long đỏ au bóng loáng đến trước mặt hắn, cười tươi như hoa:

 

“Ngươi xem, ta đích thân xuống nước bắt cá long về, còn tự tay nấu món cá kho. Thơm không? Nào, ăn một miếng đi!”

 

Diệu Thiên hừ lạnh, xoay mặt đi, kiên quyết từ chối:

 

“Ta không ăn!”

 

Hắn vẫn đang cố gắng kháng cự, mong rằng ta có thể thả hắn về nhà.

 

“Ta đường đường là thiếu chủ Bạch Long tộc, tuyệt đối không thể bị một con hắc long ngang ngược như ngươi khuất phục! Ta có tôn nghiêm!”

 

Ta thấy hắn cứng đầu như vậy, bèn thở dài, không ép nữa, tự mình ngồi xuống ăn ngon lành.

 

Cá long hiếm có, ta trước giờ luôn nuôi để dành, cũng không nỡ ăn thường xuyên.

 

Diệu Thiên thấy ta một miếng rồi lại một miếng, sắp ăn hết cả con cá, lập tức sốt ruột.

 

“Ngươi không phải nấu cho ta ăn sao? Sao lại ăn hết vậy?”

 

Ngươi xem đi, lúc cho ăn thì không chịu ăn, ta ăn rồi thì lại không vui.

 

Tiểu bạch long này, sao lại khó dỗ thế hả?

 

Ta nuốt miếng cá cuối cùng, l.i.ế.m môi, cười tủm tỉm nhìn hắn:

 

“Lần sau nếu còn không chịu ăn, thì sẽ không có nữa đâu nhé!”

 

Vậy là, ta bắt đầu thực hiện kế hoạch thuần dưỡng tiểu bạch long trong ba tháng, hơn nữa còn tuân thủ cực kỳ nghiêm ngặt.

 

Bước thứ nhất: Mỗi ngày đều dỗ ngọt, nói với hắn đủ loại lời yêu thương, khiến hắn dần tin rằng ta thực sự thích hắn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Bước thứ hai: Ngày nào cũng nấu đồ ngon cho hắn. Hắn không ăn, ta ăn hết. Qua vài lần như vậy, hắn ngoan ngoãn ăn cơm, không còn dám chống đối bằng cách tuyệt thực nữa.

 

Bước thứ ba: Khi hắn ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ dẫn hắn đi dạo quanh Hắc Long Cốc. Dù không hoàn toàn thả tự do, nhưng ít nhất cũng cho hắn một chút không gian, để hắn không phản kháng kịch liệt.

 

“Bảo bối Diệu Thiên, hôm nay cũng rất ngoan đấy nhé!”

 

Buổi tối, ta hôn chụt một cái lên má hắn, cười hớn hở tuyên bố:

 

Hồng Trần Vô Định

“Thưởng cho ngươi tối nay ngủ cùng ta nhé!”

 

Diệu Thiên bị ta hôn đến mức đỏ bừng cả mặt, vội vàng xoay người tránh ánh mắt ta.

 

Gần đây, ta bắt đầu được đằng chân, lấn đằng đầu.

 

Ban ngày, ta hết sức dịu dàng, tỏ ra hết mực yêu thương hắn, ngọt ngào đến mức không chút sơ hở.

 

Ban đêm, ta mượn cớ ngủ chung, lúc đầu hắn cực lực phản đối, sau đó cố gắng giữ khoảng cách, đến bây giờ thì đã bắt đầu quen dần.

 

Đây đều là một phần kế hoạch của ta.

 

Dù sao, hắn cũng là phụ thân tương lai của các tiểu long, không thể để mối quan hệ trở nên quá căng thẳng được. Nếu sau này tiểu long hỏi, chẳng lẽ ta lại nói mẹ của các con đã bắt cóc cha các con về, rồi cưỡng ép hắn sinh ra các con sao?

 

Không được, nhất định phải nuôi dạy tình cảm cho tốt, đến khi Diệu Thiên trưởng thành, hắn sẽ quen với việc ngủ chung với ta.

 

Lúc đó, chẳng phải chỉ cần ngoắc tay một cái là hắn tự nguyện nhào vào lòng ta sao?

 

“Bảo bối Diệu Thiên, ngươi thật đẹp!”

 

Ta nhìn thiếu niên trắng trẻo bên cạnh, trong lòng vừa yêu thích vừa đắc ý.

 

Cha mẹ nơi cửu tuyền có linh thiêng, nhất định sẽ rất tự hào vì ta thông minh thế này!

 

Diệu Thiên hừ một tiếng, vênh mặt nói:

 

“Ta vốn đã đẹp sẵn rồi.”

 

Hắn xoay lưng lại, hai tay ôm ngực, rõ ràng là sợ ta đột nhiên phát điên mà nhào đến xơi tái hắn.

 

Ta thừa nhận, ta đúng là có chút kích động, nhưng suy xét đến chuyện rồng chưa trưởng thành và rồng trưởng thành có sự khác biệt rõ ràng về thể chất, ta đành nhẫn nhịn.

 

Cứ như vậy, ba tháng trôi qua rất nhanh.

 

Tiểu bạch long Diệu Thiên, cũng bị ta nuôi đến trắng trẻo, mập mạp, càng ngày càng có dáng vẻ của một con đại bạch long thực thụ.

 

“Bảo bối Diệu Thiên, ta tính kỹ rồi, ngày mai chính là ngày trưởng thành của ngươi!”

 

Ta vui vẻ lôi một đống vật dụng từ nhân gian mang về, hào hứng tuyên bố:

 

“Ta đã đặc biệt chuẩn bị rất nhiều lễ vật để thành thân, chúng ta mau mau trang trí động phòng, ngày mai có thể chính thức động phòng rồi!”

 

Diệu Thiên híp mắt, hừ lạnh một tiếng:

 

“Hừ! Ngày mai ta phải độ Thiên Kiếp trưởng thành, đợi ta độ kiếp xong, pháp lực đại tăng, xem ta xử lý ngươi thế nào, tiểu hắc long!”

 

Hắn cố tình giả vờ hừ lạnh với ta.

 

6

 

Thiên kiếp trưởng thành của tiểu bạch long Diệu Thiên giáng xuống đủ một trăm lẻ tám đạo lôi kiếp.

 

Ta đứng bên cạnh dõi mắt nhìn, chứng kiến tận mắt Hắc Long Cốc bị đánh sập thành một đống hoang tàn, còn tiểu bạch long thì bị đánh đen như cục than.

 

Này... Hắn đây là bị lôi kiếp đánh thành hắc long luôn rồi à?

 

Nhớ lại năm đó mình cũng độ kiếp, nhưng thiên kiếp của ta cũng đâu có khủng bố đến mức này?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hắc Long và Bạch Long

Số ký tự: 0