Chương 11
Vladimir Vương Quan
2025-02-28 08:23:59
Mọi người đều biết rõ trong lòng.
Ai cũng dùng điện thoại tra đáp án khi làm bài kiểm tra.
Nhưng đến cuối cùng, chính Tân Kiều lại tự lừa mình dối người.
Không ngờ, Đào Phi Nam trước nay đều cố tình kìm điểm, để cô ta rơi vào bẫy.
Chỉ chưa đầy nửa năm sau khi chuyển lớp, Đào Phi Nam đã liên tục xuất hiện trên bảng vàng thành tích.
Cái tên của cô được nhắc đi nhắc lại, ngày càng chói lọi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Không còn ai có thể bắt nạt cô nữa.
Giang Trúc ôm bóng rổ, mỗi khi đi ngang bảng vàng, lại theo thói quen mà nhìn cô thêm vài lần.
Cũng có những lần, hai người lướt qua nhau trong hành lang.
Anh ta nghe bạn bè của cô gọi cô là "Trân Trân".
Trân Trân.
Giang Trúc hỏi thử một người bạn học giỏi trong nhóm bóng rổ:
"Vì sao lại gọi cô ấy như thế?"
Người bạn kia đáp:
"Ai mà biết, con gái cứ thích đặt biệt danh cho nhau ấy mà."
Thì ra không phải là tên ở nhà.
Nhưng cái tên này cũng chẳng sai.
Làn da trắng ngần, khuôn mặt thanh tú.
Chẳng phải giống như một viên trân châu sao?
14
Tân Kiều tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Cô ta nghĩ ra một kế hoạch độc ác: tìm người theo đuổi Đào Phi Nam, rồi đá cô một cú đau đớn nhất.
Giang Trúc nhíu mày, ngay lập tức cản đám bạn đang háo hức tham gia.
"Chuyện của con gái, các cậu xen vào làm gì?
"Lũ đàn ông cao to đi bắt nạt một cô gái thì còn gì là thể diện?"
Sau khi cảnh cáo đám bạn, anh ta vẫn thấy không yên tâm.
Tân Kiều đúng là kẻ điên, không ai biết cô ta còn có thể làm ra chuyện gì nữa.
Anh ta bắt đầu để ý đến Đào Phi Nam nhiều hơn.
Cũng chính vì vậy, anh ta tình cờ phát hiện có kẻ theo dõi cô.
Gương mặt đó trông rất quen thuộc, tuyệt đối không phải hung thủ g.i.ế.c người xuất hiện trên báo chí.
Nhưng hắn từng lén lút qua lại với Tân Kiều bên ngoài trường.
Giang Trúc nghiến răng.
Tân Kiều thật sự là một con đàn bà độc ác.
Anh ta bắt đầu chủ động xuất hiện bên cạnh Đào Phi Nam, như một người bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Khi bị bạn bè hỏi, anh ta chỉ thuận miệng nói:
"Không phải các cậu muốn thấy cô ta bị đá sao?
"Trong đám này, còn ai có thể lọt vào mắt xanh của cô ta hơn tôi?"
Đám bạn ồ lên trêu chọc.
Tân Kiều cười cợt, cố tình bước đến gần anh ta.
"Sao nghe lời tôi thế?
"Miệng thì bảo không dính vào, nhưng hành động lại thành thật quá nhỉ?
"Giang Trúc, có khi nào cậu thích tôi không?"
Giang Trúc lạnh nhạt liếc qua cô ta.
"Đừng tự mình đa tình.
"Không phải gu của tôi."
"Chẳng qua tôi thấy, chinh phục một học sinh gương mẫu, có vẻ cũng thú vị đấy."
Kế hoạch độc ác của Tân Kiều, dù có hay không có anh ta, sớm muộn cũng sẽ có người khác thực hiện.
Anh ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền, chí ít có thể bảo vệ cô gái đáng thương kia cho đến khi kỳ thi đại học kết thúc.
Đã giúp thì giúp cho trót.
Dù sao, chính cô gái đó lại là người gửi thư cảm ơn lên phòng giám thị.
Thầy giám thị khó tính ngày thường, vậy mà lần đầu tiên có lời tử tế với anh ta.
Còn nói rằng:
"Nhìn cậu có vẻ ngỗ nghịch, nhưng bản chất không xấu.
"Cậu là một đứa trẻ tốt."
Đào Phi Nam đã giúp anh ta xây dựng một danh tiếng tốt.
Anh ta không thể phá hỏng hình tượng đó được.
15
Khi Giang Trúc đến nơi, mọi chuyện đã quá muộn.
Tân Kiều nằm đó, như một con búp bê rách nát.
Anh ta định gọi cảnh sát, nhưng cô ta lập tức ngăn lại.
"Không được báo cảnh sát!
"Giang Trúc, bọn họ sẽ ép tôi kể lại chi tiết từng thứ một, bắt tôi diễn tả lại những gì đã xảy ra! Tôi không muốn thế! Tôi không muốn nhớ lại!
"Mọi người sẽ biết tôi bị cưỡng bức, danh tiếng của tôi sẽ hoàn toàn bị hủy hoại! Chi bằng c.h.ế.t đi cho xong!"
Cô ta run rẩy, vừa khóc vừa điên cuồng cọ xát cơ thể, như thể muốn xóa sạch mọi dấu vết bẩn thỉu.
"Tôi dơ bẩn quá!"
Anh ta biết Tân Kiều cố chấp, độc ác, thủ đoạn.
Nhưng dù sao cũng quen biết cô ta nhiều năm, bây giờ thấy cảnh này, dù không muốn cũng khó tránh khỏi có chút thương cảm.
Đêm đó, Giang Trúc ở lại bên cạnh Tân Kiều, cố gắng dỗ dành cô ta.
Ai cũng dùng điện thoại tra đáp án khi làm bài kiểm tra.
Nhưng đến cuối cùng, chính Tân Kiều lại tự lừa mình dối người.
Không ngờ, Đào Phi Nam trước nay đều cố tình kìm điểm, để cô ta rơi vào bẫy.
Chỉ chưa đầy nửa năm sau khi chuyển lớp, Đào Phi Nam đã liên tục xuất hiện trên bảng vàng thành tích.
Cái tên của cô được nhắc đi nhắc lại, ngày càng chói lọi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Không còn ai có thể bắt nạt cô nữa.
Giang Trúc ôm bóng rổ, mỗi khi đi ngang bảng vàng, lại theo thói quen mà nhìn cô thêm vài lần.
Cũng có những lần, hai người lướt qua nhau trong hành lang.
Anh ta nghe bạn bè của cô gọi cô là "Trân Trân".
Trân Trân.
Giang Trúc hỏi thử một người bạn học giỏi trong nhóm bóng rổ:
"Vì sao lại gọi cô ấy như thế?"
Người bạn kia đáp:
"Ai mà biết, con gái cứ thích đặt biệt danh cho nhau ấy mà."
Thì ra không phải là tên ở nhà.
Nhưng cái tên này cũng chẳng sai.
Làn da trắng ngần, khuôn mặt thanh tú.
Chẳng phải giống như một viên trân châu sao?
14
Tân Kiều tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Cô ta nghĩ ra một kế hoạch độc ác: tìm người theo đuổi Đào Phi Nam, rồi đá cô một cú đau đớn nhất.
Giang Trúc nhíu mày, ngay lập tức cản đám bạn đang háo hức tham gia.
"Chuyện của con gái, các cậu xen vào làm gì?
"Lũ đàn ông cao to đi bắt nạt một cô gái thì còn gì là thể diện?"
Sau khi cảnh cáo đám bạn, anh ta vẫn thấy không yên tâm.
Tân Kiều đúng là kẻ điên, không ai biết cô ta còn có thể làm ra chuyện gì nữa.
Anh ta bắt đầu để ý đến Đào Phi Nam nhiều hơn.
Cũng chính vì vậy, anh ta tình cờ phát hiện có kẻ theo dõi cô.
Gương mặt đó trông rất quen thuộc, tuyệt đối không phải hung thủ g.i.ế.c người xuất hiện trên báo chí.
Nhưng hắn từng lén lút qua lại với Tân Kiều bên ngoài trường.
Giang Trúc nghiến răng.
Tân Kiều thật sự là một con đàn bà độc ác.
Anh ta bắt đầu chủ động xuất hiện bên cạnh Đào Phi Nam, như một người bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Khi bị bạn bè hỏi, anh ta chỉ thuận miệng nói:
"Không phải các cậu muốn thấy cô ta bị đá sao?
"Trong đám này, còn ai có thể lọt vào mắt xanh của cô ta hơn tôi?"
Đám bạn ồ lên trêu chọc.
Tân Kiều cười cợt, cố tình bước đến gần anh ta.
"Sao nghe lời tôi thế?
"Miệng thì bảo không dính vào, nhưng hành động lại thành thật quá nhỉ?
"Giang Trúc, có khi nào cậu thích tôi không?"
Giang Trúc lạnh nhạt liếc qua cô ta.
"Đừng tự mình đa tình.
"Không phải gu của tôi."
"Chẳng qua tôi thấy, chinh phục một học sinh gương mẫu, có vẻ cũng thú vị đấy."
Kế hoạch độc ác của Tân Kiều, dù có hay không có anh ta, sớm muộn cũng sẽ có người khác thực hiện.
Anh ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền, chí ít có thể bảo vệ cô gái đáng thương kia cho đến khi kỳ thi đại học kết thúc.
Đã giúp thì giúp cho trót.
Dù sao, chính cô gái đó lại là người gửi thư cảm ơn lên phòng giám thị.
Thầy giám thị khó tính ngày thường, vậy mà lần đầu tiên có lời tử tế với anh ta.
Còn nói rằng:
"Nhìn cậu có vẻ ngỗ nghịch, nhưng bản chất không xấu.
"Cậu là một đứa trẻ tốt."
Đào Phi Nam đã giúp anh ta xây dựng một danh tiếng tốt.
Anh ta không thể phá hỏng hình tượng đó được.
15
Khi Giang Trúc đến nơi, mọi chuyện đã quá muộn.
Tân Kiều nằm đó, như một con búp bê rách nát.
Anh ta định gọi cảnh sát, nhưng cô ta lập tức ngăn lại.
"Không được báo cảnh sát!
"Giang Trúc, bọn họ sẽ ép tôi kể lại chi tiết từng thứ một, bắt tôi diễn tả lại những gì đã xảy ra! Tôi không muốn thế! Tôi không muốn nhớ lại!
"Mọi người sẽ biết tôi bị cưỡng bức, danh tiếng của tôi sẽ hoàn toàn bị hủy hoại! Chi bằng c.h.ế.t đi cho xong!"
Cô ta run rẩy, vừa khóc vừa điên cuồng cọ xát cơ thể, như thể muốn xóa sạch mọi dấu vết bẩn thỉu.
"Tôi dơ bẩn quá!"
Anh ta biết Tân Kiều cố chấp, độc ác, thủ đoạn.
Nhưng dù sao cũng quen biết cô ta nhiều năm, bây giờ thấy cảnh này, dù không muốn cũng khó tránh khỏi có chút thương cảm.
Đêm đó, Giang Trúc ở lại bên cạnh Tân Kiều, cố gắng dỗ dành cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro