Gặp Gỡ Định Mệnh ở Mạch Thượng Thôn
Kết thúc
Zhihu
2025-03-22 21:16:47
Mắt ta ngấn lệ, khóe môi vừa nhếch lên đã nếm được vị mặn của nước mắt, ta vừa định bước lên, A Tự đã đi về phía ta.
A Tự bước chân dài, đi rất nhanh.
Còn chưa kịp phản ứng, ta đã bị chàng ta ôm vào lòng.
"Tước Nhi..." Một tiếng thở dài nhẹ nhàng từ phía trên đầu truyền xuống.
Mặt ta áp vào lớp áo giáp lạnh lẽo, vẫn còn ngửi thấy mùi máu, xung quanh tiếng người ồn ào, ta lại cảm thấy vô cùng an tâm, hai tay ôm chặt lấy chàng ta, vừa mở miệng mới phát hiện giọng mình run rẩy khàn khàn,
"A Tự, ta rất nhớ chàng..." Chưa đợi chàng ta nói, ta lại khẽ run giọng nói: "A Tự, ta không phải là khắc tinh của chàng, đúng không?"
A Tự chậm rãi buông ta ra, cúi đầu nhìn khuôn mặt đầy nước mắt, tủi thân vô cùng của ta, bàn tay chàng ta nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của ta, trong mắt cũng ánh lên vẻ dịu dàng, cười đến cong cả mắt, giọng nói lại dịu dàng khiến ta càng muốn khóc hơn.
"Ba năm không gặp, sao lại mít ướt thế này, Tước Nhi của ta, là ngôi sao may mắn của ta, là người ta yêu thương ngay trước mắt..."
A Tự chậm rãi cúi đầu, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống trán ta, mang theo vô vàn trân trọng.
Giọng chàng dịu dàng, nghe kỹ lại có chút run rẩy,
Chàng nói: "Tước Nhi, làm Thái tử phi của ta nhé?"
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Không phải thánh chỉ ban hôn, là Lý Nguyên Tự đang cầu hôn Chu Hạc Uẩn, là A Tự đang cầu hôn Tước Nhi.
Ta khóc nức nở, rối rít gật đầu.
"Vâng, ta đồng ý, ta muốn gả, gả cho A Tự..."
Những lời nói lộn xộn chìm trong nụ hôn dịu dàng.
Tước Nhi là phúc tinh của A Tự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Hết
Ngoại truyện
Phía nam Đông Sơn, cây cối rậm rạp, đường núi hiểm trở, dễ thủ khó công.
Lý Nguyên Tự và đám thân binh dưới trướng đã bị vây khốn ở đây bảy ngày, chàng biết triều đình nhất định sẽ phái người đến tiếp viện, việc chàng cần làm là đảm bảo phe mình không trở thành con tin để kiềm chế triều đình xuất binh.
Đúng lúc chàng dẫn thuộc hạ men theo đường thủy tìm kiếm, từ xa truyền đến tiếng c.h.é.m g.i.ế.c ầm ĩ.
Lý Nguyên Tự vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp Tước Nhi, nử tử mắt to mày sáng, nhưng ngốc nghếch đến lạ, cũng rất phiền phức.
Lúc đó chàng vừa bị phế, sự không tin tưởng của phụ hoàng khiến chàng có chút thất vọng, không đến biệt cung, mà một mực chọn một trang viên hẻo lánh.
Không ngờ lại gặp được một nử tử ngốc bị cha mẹ bỏ rơi ở cái thôn hẻo lánh này.
Nhưng sau đó chàng lại thích nử tử này, nghĩ ngốc một chút cũng không sao, dù sao chàng cũng có thể bảo vệ nàng cả đời.
Sau này, chàng biết được thân phận của nàng, biết được lời tiên tri của lão Quốc sư, trong lòng có chút sợ hãi Tước Nhi sẽ oán hận chàng, bởi vì chàng, nàng mới phải rời xa cha mẹ từ nhỏ.
Chàng không dám nói với Tước Nhi, chỉ nghĩ ngày qua ngày đối tốt với nàng.
Đêm Tước Nhi từ kinh thành trở về, ánh trăng quá đẹp, một câu "ngay trước mắt" của nàng đã gắn kết trái tim hai người lại với nhau.
Mọi thứ đều khác.
Chàng là Lý Nguyên Tự, cũng là A Tự của Tước Nhi.
Lý Nguyên Tự chưa bao giờ nghĩ rằng, có một ngày, Tước Nhi của chàng sẽ như một nữ thần, xuất hiện ở phía nam Đông Sơn, cứu chàng ra khỏi vòng vây.
Từ nhỏ chàng đã không thích lão Quốc sư nói năng bừa bãi, khi lão Quốc sư qua đời, chàng còn nhỏ, theo mọi người đi viếng, trong lòng lại không có bao nhiêu đau buồn, bây giờ càng không thích hơn.
Lão Quốc sư quả nhiên nói năng bừa bãi, Tước Nhi đâu phải là khắc tinh của chàng, rõ ràng là ngôi sao may mắn mà chàng khó cầu được.
Kết thúc rồi. Meo Meo
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro