Đôi Ta, Cùng Về Chung Một Nhà

Chương 18

Đang cập nhật

2025-03-18 20:46:42

"Trước kia lên mạng thấy có người gọi tên của cậu, tôi thấy thú vị nên đã ghi nhớ cái tên này."

 

"Đừng nói nhiều nữa, cậu vẫn ổn chứ? Tại sao những người đó lại đánh cậu vậy?"

 

Thẩm Bạch nghe Lục Thần Phong nói như vậy, cảm thấy có lý nên nghi ngờ trong lòng nhanh chóng tan biến.

 

Cậu loạng choạng đứng dậy, phủi bụi trên người rồi trả lời.

 

"Chúng là một nhóm côn đồ trong khu phố, chúng hay đến đây để lướt web mà không trả tiền, vì vậy tôi đã nói vài câu khó nghe, hôm nay chúng canh tôi tan làm rồi chặn đánh."

 

Lục Thần Phong nhớ lại Thẩm Bạch từng nói với anh, trước khi gia nhập đội, cuộc sống của cậu không mấy tốt đẹp.

 

Ba mẹ cậu ly hôn rồi có gia đình mới, nhưng không ai trong số hai người họ muốn nuôi cậu ấy, vì vậy cậu đã bỏ học sau khi học xong trung học, kể từ đó cậu ấy bắt đầu ra ngoài làm việc.

 

Khi còn là quản trị viên mạng, cậu luôn bị côn đồ bắt nạt, hầu như toàn bộ số tiền cậu kiếm được đều bị chúng lấy mất.

 

Sau khi tận mắt chứng kiến ​​cuộc sống của Thẩm Bạch, Lục Thần Phong cảm thấy có chút không thoải mái.

 

Sau khi đi cùng Thẩm Bạch và cảnh sát để giải thích tình hình, anh để lại cho cậu một số điện thoại di động trước khi rời đi.

 

"Đây là số điện thoại của tôi, nếu cậu có khúc mắc gì cứ gọi cho tôi, nếu giúp được tôi sẽ giúp."

 

Nói xong, không đợi Thẩm Bạch phản ứng, anh đã kéo Giang Hoài quay người rời đi.

 

Trên đường quay về trường, Giang Hoài không nhịn được mà lên tiếng.

 

"Thần Phong, lần sau gặp phải chuyện như thế này, chúng ta nên gọi cảnh sát đến xử lý. Anh cứ xông vào như vậy rất nguy hiểm."

 

Nghe vậy, Lục Thần Phong nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Hoài an ủi rồi nhẹ giọng nói.

 

"Chuyện đó sẽ không xảy ra nữa đâu, đừng lo lắng."

 

"Đi thôi, lớp học sắp bắt đầu rồi."

 

Nói xong, hai người chạy về phía lớp học.

 

Buổi chiều trôi qua rất nhanh, sau tiết học cuối cùng, hai người ăn chút gì đó ở căn tin trường rồi đến thư viện học bài.

 

Vì ngày mai phải đưa Giang Hoài đi khám nên họ chỉ ở lại thư viện đến tám giờ rồi về.

 

33.

 

Sáng hôm sau, Giang Hoài còn chưa tỉnh ngủ hẳn đã bị Lục Thần Phong đưa đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe.

 

Giang Hoài phải trải qua một loạt các cuộc kiểm tra, khi hoàn thành bước kiểm tra cuối cùng thì đã là buổi chiều.

 

Lục Thần Phong mua chút đồ ăn cho Giang Hoài rồi bảo cô ở lại bệnh viện chờ kết quả xét nghiệm.

 

"Tiểu Hoài, em ở bệnh viện đợi anh, anh có chút việc phải xử lý nên phải về trước."

 

Giang Hoài nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lục Thần Phong, ngồi xuống ghế, ngoan ngoãn gật đầu.

 

"Cứ đi đi, em ở đây đợi anh, không đi đâu cả."

 

Nói xong, Lục Thần Phong hôn lên trán cô rồi quay người rời đi.

 

Giang Hoài ngồi trên ghế, mặt đỏ bừng.

 

Sau khi Lục Thần Phong trở về chỗ thuê nhà cũ anh nhanh chóng thu dọn hành lý và gọi công ty chuyển đồ đến chuyển đồ đạc đến ngôi nhà thuê mới.

 

Trong lúc chờ công ty chuyển đồ, Lục Thần Phong gọi điện cho chủ nhà là dì Trương và nói rằng muốn hủy hợp đồng thuê nhà.

 

Sau khi dì Trương tới, dì kiểm tra xung quanh thấy không có gì bất thường nên mới lên tiếng.

 

"Tiểu Lục à, dì Trương sẽ không vòng vo với con đâu, trước đó hợp đồng có ghi rõ thời hạn thuê là một năm. Bây giờ con chuyển đi sớm, tiền đặt cọc sẽ không được hoàn lại."

 

"Nhưng vì hai đứa đều là sinh viên đại học, cũng chẳng dư dả gì nên dì sẽ lấy một nửa tiền cọc thôi, trả lại nửa còn lại cho hai đứa."

 

Lục Thần Phong nghe vậy vội vàng cảm ơn.

 

Sau khi trả chìa khóa cho dì Trương, Lục Thần Phong đi theo công ty chuyển nhà đến chỗ thuê mới.

 

Khi mọi việc xong xuôi thì đã năm giờ chiều.

 

Sau khi Lục Thần Phong thanh toán xong chi phí với bên công ty chuyển nhà, anh vội vã đến bệnh viện. 

 

Khi tới bệnh viện thì thấy Giang Hoài đã nhận được kết quả xét nghiệm. 

 

Giang Hoài nhìn Lục Thần Phong đang thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại, vẻ mặt nghi hoặc hỏi.

 

"Anh đi đâu thế? Sao anh lại đổ mồ hôi nhiều vậy?"

 

Lục Thần Phong xua tay, hít thở vài hơi rồi mới chậm rãi nói.

 

"Kết quả xét nghiệm thế nào? Bác sĩ nói gì?"

 

Giang Hoài đưa tờ danh sách trong tay cho Lục Thần Phong, nói: "Không có vấn đề gì, bác sĩ nói mọi thứ đều bình thường."

 

"Chúng ta về nhà thôi."

 

Lục Thần Phong cầm lấy danh sách, cẩn thận xem xét từng mục.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Đột nhiên, anh nhìn thấy kết quả xét nghiệm m.á.u của Giang Hoài có mấy giá trị bất thường, tim anh đột nhiên thắt lại, cầm tờ báo cáo đi đến phòng khám.

 

Anh bảo Giang Hoài đợi ngoài cửa  anh vào trong hỏi bác sĩ.

 

Lục Thần Phong đi thẳng vào vấn đề: "Bác sĩ, xét nghiệm m.á.u của bạn gái tôi cho thấy có nhiều bất thường. Nguyên nhân là gì? Có ảnh hưởng gì đến cơ thể cô ấy không?"

 

Bác sĩ xem xét báo cáo một cách cẩn thận và giải thích: "Không có gì nghiêm trọng, chỉ là hơi thiếu m.á.u thôi. Chỉ cần cẩn thận đừng làm việc quá sức là được."

 

Nói xong, lòng Lục Thần Phong dần bình tĩnh lại, sau đó đưa báo cáo cho bác sĩ.

 

Anh chỉ vào mẫu xét nghiệm miễn dịch và hỏi.

 

"Bác sĩ ơi, bác sĩ có nghĩ kết quả xét nghiệm này có vấn đề gì không? Liệu nó có gây ra bệnh lupus ban đỏ không?"

 

Sau khi đọc báo cáo do Lục Thần Phong đưa ra, bác sĩ nói: "Mọi chỉ số sức khỏe của cô ấy hiện giờ đều bình thường, không có yếu tố nguy cơ nào".

 

"Nhưng cậu vẫn cần phải cẩn thận, kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, cẩn thận với tia cực tím trực tiếp và đưa cô ấy đi khám sức khỏe mỗi năm một lần."

 

Sau khi nghe lời bác sĩ nói, nỗi bất an của Lục Thần Phong dần tan biến.

 

Anh hỏi thêm vài câu hỏi trước khi rời đi.

 

Giang Hoài thấy anh đi ra, vội vàng tiến lên hỏi thăm.

 

"Sao lâu thế? Bác sĩ nói gì thế? Có vấn đề gì thì phải nói cho em biết, đừng giấu em, em có thể chịu đựng được."

 

Vẻ mặt Lục Thần Phong thoải mái, đáp lời Giang Hoài.

 

"Bác sĩ nói không sao đâu, chỉ hơi thiếu m.á.u một chút thôi, đừng lo lắng."

 

"Đi thôi, anh đưa em về nhà nghỉ ngơi thật tốt."

 

Hai người đi ra khỏi bệnh viện, gọi một chiếc taxi, Giang Hoài nghe Lục Thần Phong không nói đến địa chỉ nhà thuê, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc.

 

"Chúng ta không về nhà sao?"

 

“Đến nơi em sẽ biết.”

 

Nói xong, Lục Thần Phong cười bí ẩn, không giải thích nữa, Giang Hoài hỏi thế nào cũng vẫn im lặng.

 

34.

 

Chiếc xe dừng lại trước cổng khu dân cư, Lục Thần Phong dẫn Giang Hoài quẹt thẻ và đi vào.

 

Chỗ thuê mới nằm trên tầng mười, là căn hộ một phòng ngủ với thông gió theo hướng bắc - nam.

 

Tuy không gian không được rộng rãi như chỗ trọ trước nhưng môi trường thì tốt hơn nhiều.

 

Lục Thần Phong mở cửa, Giang Hoài sững sờ trước cảnh tượng trước mắt.

 

Căn phòng đầy những hộp các-tông và hành lý, khi kiểm tra kỹ hơn, Giang Hoài nhận thấy tất cả hành lý đều là của họ.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Giang Hoài do dự nhìn Lục Thần Phong rồi nói: "Anh thực sự muốn chuyển nhà sao?"

 

Nghe vậy, Lục Thần Phong gật đầu.

 

"Anh không nói cho em biết vì sợ em nghĩ nhiều. Yên tâm đi, em không cần lo lắng về tiền thuê đâu, anh vừa hoàn thành một mã chương trình, đủ trả rồi."

 

"Anh muốn em sống thoải mái hơn, môi trường chỗ trọ trước đó thật sự rất tệ."

 

Giang Hoài muốn nói gì đó, nhưng bây giờ nhà cũng đã thuê, hành lý cũng đã chuyển vào rồi, cô ấy có nói cũng không nói được gì.

 

Cô thở dài, bất lực nhìn Lục Thần Phong rồi nói: "Vậy thì thu dọn hành lý đi, nếu không thì đêm nay sẽ không có chỗ ngủ đâu."

 

Lục Thần Phong thấy Giang Hoài không tức giận thì trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn.

 

Sau khi thay quần áo, họ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa và thu dọn hành lý.

 

Không có nhiều đồ đạc gì nên họ cũng nhanh chóng sắp xếp đâu vào đấy.

 

Sau khi dọn dẹp xong, hai người xuống nhà hàng dưới lầu ăn một bữa cơm đơn giản rồi quay về nhà.

 

Sau một ngày bận rộn, Lục Thần Phong trở về nhà, nằm thẳng trên giường, lông mày đầy vẻ mệt mỏi.

 

Sau khi thuê được ngôi nhà mới, nhiều nỗi lo của anh đã được giải tỏa.

 

Thấy vậy, Giang Hoài ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Lục Thần Phong rồi xoa bóp cho anh.

 

Lục Thần Phong từ từ thả lỏng, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ sâu.

 

Thấy Lục Thần Phong đã ngủ, Giang Hoài lấy chăn đắp cho anh, hôn lên môi rồi thì thầm: "Thần Phong, cảm ơn anh."

 

Nói xong, Giang Hoài đi đến bên cửa sổ, nhìn cảnh đêm bên ngoài, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.

 

Khi nhìn vào môi trường và các tiện ích xung quanh trong khu dân cư, cô biết rằng ngôi nhà này chắc hẳn không hề rẻ.

 

Nhìn Lục Thần Phong ngủ say trên giường, lòng Giang Hoài trở nên dịu dàng hẳn đi.

 

Đột nhiên Giang Hoài nghĩ đến lời Lục Thần Phong nói về việc bán mã code chương trình, một ý tưởng lóe lên trong đầu.

 

Cô hiện chỉ có một công việc bán thời gian, tiền học phí và chi phí sinh hoạt cộng thêm tiền đưa cho Giang Chấn đều không đủ.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đôi Ta, Cùng Về Chung Một Nhà

Số ký tự: 0