Dì Giới Thiệu Bạn Trai Tâm Thần Cho Tôi
Chương 5
Bát Vạn Bách
2025-03-24 14:45:19
Khuôn mặt hắn đúng là rất dễ mê hoặc người khác, nhưng chỉ những ai từng bị hắn hành hạ mới biết – khi hắn cười kiểu này, chính là lúc tâm lý bệnh hoạn của hắn phát tác mạnh nhất.
Chu Đình gần như sắp quỳ xuống vì sợ.
Diệu Tổ, người từng bị Lý Hạo kề d.a.o vào cổ, thì bật khóc nức nở.
Thấy tình hình không ổn, Trương Quế Hoa tát mạnh vào vai chồng: “Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn! Mau về đi, nhà còn việc!”
Thế là cả nhà chạy trối c.h.ế.t khỏi phòng như ong vỡ tổ.
Mục tiêu đã đạt, tôi cũng chẳng buồn ngăn họ lại.
Chờ đến khi trong phòng chỉ còn lại tôi và Lý Hạo – người đang giận đến mức sắp phát nổ – tôi lảng sang vài chủ đề nhạt nhẽo rồi lấy ra một tập hồ sơ.
“Lý Hạo, tuy em và ba mẹ em rất quý anh, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, em thấy vẫn nên thành thật với anh về một chuyện.”
Tôi làm vẻ áy náy, hơi cúi đầu, giọng mang theo buồn bã:
“Có thể dì em không biết nên chưa kể cho anh, nhưng em nghĩ anh có quyền được biết.”
“Xin lỗi anh… tuy là phụ nữ, nhưng em không có tử cung, không thể sinh con được.”
Tập hồ sơ đó là thật, là báo cáo cách đây hai năm – sau một vụ tai nạn xe nghiêm trọng, vùng bụng tôi bị tổn thương nặng, buộc phải cắt bỏ tử cung để giữ mạng.
Ngoài tôi và ba mẹ, chưa ai biết chuyện này – càng không thể là Trương Quế Hoa.
Tôi cũng không ngờ tai nạn năm xưa lại trở thành lá chắn cứu mạng của mình bây giờ.
Vì tôi biết rõ – Lý Hạo là kiểu đàn ông cực đoan, gia trưởng và cố chấp đến mức phải có con nối dõi.
Đúng vậy, hắn ta bị vô sinh, nhưng hắn sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.
Không thừa nhận tức là không có chuyện gì xảy ra.
Kiếp trước khi tôi chết, hồn tôi vẫn lơ lửng cạnh hắn một thời gian – nên tôi biết đây chính là điểm cấm kỵ lớn nhất của hắn.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Dù có yêu thế nào, phụ nữ không thể sinh con thì trong mắt hắn cũng chỉ là “gà mái không biết đẻ” – là phế vật.
Quả nhiên, hắn xem báo cáo một lúc rồi sắc mặt trùng xuống, ánh mắt đầy thất vọng.
“Không sao… làm bạn cũng được mà.”
Tôi liền làm ra vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn nở nụ cười chúc phúc.
Cứ tưởng sẽ nghe được câu xác nhận, nào ngờ – đột nhiên hắn siết mạnh cằm tôi, giọng trầm lạnh rợn người:
“Bản báo cáo này… không phải là giả chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nghe hắn chất vấn, lòng bàn tay tôi lập tức rịn đầy mồ hôi vì căng thẳng.
Là tôi sơ suất rồi.
Trương Quế Hoa từng dùng chiêu “ung thư” để lừa Lý Hạo một lần, hắn chắc chắn sẽ có tâm lý đề phòng.
May mắn thay, ung thư của Chu Đình là giả, nhưng bản báo cáo của tôi thì hoàn toàn thật.
Tôi ép bản thân phải bình tĩnh lại, khóe mắt rưng rưng, nhìn hắn với vẻ tổn thương:
“Tại sao em phải làm giả báo cáo để lừa anh? Có ai lừa anh sao? Em phẫu thuật ở Bệnh viện Trung tâm thành phố cách đây hai năm. Nếu anh không tin, anh có thể kiểm tra.”
Mẹ của Lý Hạo chính là bác sĩ đã nghỉ hưu ở bệnh viện đó – hắn muốn kiểm tra thì quá dễ dàng.
Hiển nhiên, lời tôi nói còn có sức nặng hơn lời của Trương Quế Hoa nhiều.
Tuy vậy, tôi cũng không dám chắc 100% rằng hắn sẽ vì điều này mà buông tha tôi.
Nếu hắn vẫn không chịu bỏ qua… thì dù có liều cả mạng sống này, tôi cũng sẽ kéo đám cặn bã kia xuống địa ngục cùng mình!
Nghĩ đến đó, tôi giả vờ cười nhẹ, nói:
“Xin lỗi anh, em không giống như em họ em – một người phụ nữ có thể sinh con bình thường… haiz…”
Vừa nhắc tới Chu Đình, ánh mắt Lý Hạo lại nheo lại đầy nguy hiểm.
Tôi khẽ mỉm cười: "Người muốn sinh thì không sinh được, người sinh được thì lại không muốn, giá mà con của Đình Đình cho em thì tốt biết mấy."
Lý Hạo lập tức bắt được từ khóa trong câu nói của tôi:
“Chu Đình… đã từng mang thai?”
“Phải mà. Em vừa mới nói rồi đấy thôi. Tháng Bảy năm ngoái, em thấy em ấy đăng ảnh tình cảm với bạn trai trên mạng xã hội. Còn có cả ảnh kết quả siêu âm thai đấy. Chắc là lúc đó chưa sẵn sàng làm mẹ, nên mới bỏ thai.”
Tôi thở dài, tiếp tục:
“Cũng có thể là do dì em – người tham tiền như vậy – nghĩ rằng mang thai trước khi cưới sẽ ảnh hưởng đến tiền sính lễ, nên ép con gái phải phá.”
Lý Hạo đứng dậy, đi rất nhanh. Trước khi rời đi, hắn còn cầm theo một con d.a.o cắt bít tết đặt trên bàn.
Chu Đình đúng là từng mang thai, nhưng chắc chắn không phải con của Lý Hạo.
Còn hắn có tin hay không… chỉ có trời mới biết.
Một tên điên cực đoan như hắn – biết mình bị cắm sừng, lại từng có một đứa con mà còn chưa kịp hay biết đã mất đi…
Chỉ nghĩ tới thôi cũng khiến tôi thấy rùng mình thay cho Trương Quế Hoa.
Chu Đình gần như sắp quỳ xuống vì sợ.
Diệu Tổ, người từng bị Lý Hạo kề d.a.o vào cổ, thì bật khóc nức nở.
Thấy tình hình không ổn, Trương Quế Hoa tát mạnh vào vai chồng: “Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn! Mau về đi, nhà còn việc!”
Thế là cả nhà chạy trối c.h.ế.t khỏi phòng như ong vỡ tổ.
Mục tiêu đã đạt, tôi cũng chẳng buồn ngăn họ lại.
Chờ đến khi trong phòng chỉ còn lại tôi và Lý Hạo – người đang giận đến mức sắp phát nổ – tôi lảng sang vài chủ đề nhạt nhẽo rồi lấy ra một tập hồ sơ.
“Lý Hạo, tuy em và ba mẹ em rất quý anh, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, em thấy vẫn nên thành thật với anh về một chuyện.”
Tôi làm vẻ áy náy, hơi cúi đầu, giọng mang theo buồn bã:
“Có thể dì em không biết nên chưa kể cho anh, nhưng em nghĩ anh có quyền được biết.”
“Xin lỗi anh… tuy là phụ nữ, nhưng em không có tử cung, không thể sinh con được.”
Tập hồ sơ đó là thật, là báo cáo cách đây hai năm – sau một vụ tai nạn xe nghiêm trọng, vùng bụng tôi bị tổn thương nặng, buộc phải cắt bỏ tử cung để giữ mạng.
Ngoài tôi và ba mẹ, chưa ai biết chuyện này – càng không thể là Trương Quế Hoa.
Tôi cũng không ngờ tai nạn năm xưa lại trở thành lá chắn cứu mạng của mình bây giờ.
Vì tôi biết rõ – Lý Hạo là kiểu đàn ông cực đoan, gia trưởng và cố chấp đến mức phải có con nối dõi.
Đúng vậy, hắn ta bị vô sinh, nhưng hắn sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.
Không thừa nhận tức là không có chuyện gì xảy ra.
Kiếp trước khi tôi chết, hồn tôi vẫn lơ lửng cạnh hắn một thời gian – nên tôi biết đây chính là điểm cấm kỵ lớn nhất của hắn.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Dù có yêu thế nào, phụ nữ không thể sinh con thì trong mắt hắn cũng chỉ là “gà mái không biết đẻ” – là phế vật.
Quả nhiên, hắn xem báo cáo một lúc rồi sắc mặt trùng xuống, ánh mắt đầy thất vọng.
“Không sao… làm bạn cũng được mà.”
Tôi liền làm ra vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn nở nụ cười chúc phúc.
Cứ tưởng sẽ nghe được câu xác nhận, nào ngờ – đột nhiên hắn siết mạnh cằm tôi, giọng trầm lạnh rợn người:
“Bản báo cáo này… không phải là giả chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nghe hắn chất vấn, lòng bàn tay tôi lập tức rịn đầy mồ hôi vì căng thẳng.
Là tôi sơ suất rồi.
Trương Quế Hoa từng dùng chiêu “ung thư” để lừa Lý Hạo một lần, hắn chắc chắn sẽ có tâm lý đề phòng.
May mắn thay, ung thư của Chu Đình là giả, nhưng bản báo cáo của tôi thì hoàn toàn thật.
Tôi ép bản thân phải bình tĩnh lại, khóe mắt rưng rưng, nhìn hắn với vẻ tổn thương:
“Tại sao em phải làm giả báo cáo để lừa anh? Có ai lừa anh sao? Em phẫu thuật ở Bệnh viện Trung tâm thành phố cách đây hai năm. Nếu anh không tin, anh có thể kiểm tra.”
Mẹ của Lý Hạo chính là bác sĩ đã nghỉ hưu ở bệnh viện đó – hắn muốn kiểm tra thì quá dễ dàng.
Hiển nhiên, lời tôi nói còn có sức nặng hơn lời của Trương Quế Hoa nhiều.
Tuy vậy, tôi cũng không dám chắc 100% rằng hắn sẽ vì điều này mà buông tha tôi.
Nếu hắn vẫn không chịu bỏ qua… thì dù có liều cả mạng sống này, tôi cũng sẽ kéo đám cặn bã kia xuống địa ngục cùng mình!
Nghĩ đến đó, tôi giả vờ cười nhẹ, nói:
“Xin lỗi anh, em không giống như em họ em – một người phụ nữ có thể sinh con bình thường… haiz…”
Vừa nhắc tới Chu Đình, ánh mắt Lý Hạo lại nheo lại đầy nguy hiểm.
Tôi khẽ mỉm cười: "Người muốn sinh thì không sinh được, người sinh được thì lại không muốn, giá mà con của Đình Đình cho em thì tốt biết mấy."
Lý Hạo lập tức bắt được từ khóa trong câu nói của tôi:
“Chu Đình… đã từng mang thai?”
“Phải mà. Em vừa mới nói rồi đấy thôi. Tháng Bảy năm ngoái, em thấy em ấy đăng ảnh tình cảm với bạn trai trên mạng xã hội. Còn có cả ảnh kết quả siêu âm thai đấy. Chắc là lúc đó chưa sẵn sàng làm mẹ, nên mới bỏ thai.”
Tôi thở dài, tiếp tục:
“Cũng có thể là do dì em – người tham tiền như vậy – nghĩ rằng mang thai trước khi cưới sẽ ảnh hưởng đến tiền sính lễ, nên ép con gái phải phá.”
Lý Hạo đứng dậy, đi rất nhanh. Trước khi rời đi, hắn còn cầm theo một con d.a.o cắt bít tết đặt trên bàn.
Chu Đình đúng là từng mang thai, nhưng chắc chắn không phải con của Lý Hạo.
Còn hắn có tin hay không… chỉ có trời mới biết.
Một tên điên cực đoan như hắn – biết mình bị cắm sừng, lại từng có một đứa con mà còn chưa kịp hay biết đã mất đi…
Chỉ nghĩ tới thôi cũng khiến tôi thấy rùng mình thay cho Trương Quế Hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro