Công Chúa Trường Lạc

Chương 20

Hà Điền Điền

2025-02-28 10:17:19

Chương 33: Không thể yên giấc



Ta đi thăm Trần quý phi, sau đó tin tức Trần quý phi bị kinh hãi đến mức ngất xỉu và ốm liệt giường đã lan truyền khắp cung.



Tứ hoàng tử vì vậy còn tức giận chạy đến trước mặt ta chất vấn.



Vị đệ đệ này của ta trắng trẻo mũm mĩm, lúc tức giận nhìn cũng rất đáng yêu.



Hắn hỏi ta có phải đang ỷ sủng sinh kiêu, bắt nạt mẫu phi của hắn hay không. Ta bình tĩnh nói với hắn: "Ta không bắt nạt mẫu phi của đệ, nàng ấy là do suy nghĩ nhiều nên tinh thần hoảng hốt."



Tứ hoàng tử nghe xong cũng không nói gì nữa, một lúc lâu sau mới bất lực nói: "Mẫu phi luôn ngủ không ngon, ta hỏi người làm sao vậy, người nói rằng người nhớ ca ca đã mất của ta." Nói xong, đứa trẻ này lau nước mắt.



Ta ôm tứ hoàng tử vào lòng, vỗ vỗ lưng hắn, thầm nghĩ: Có lẽ không phải ca ca, mà là tỷ tỷ của đệ.



Không lâu sau, Trần quý phi phái người đưa cho ta một hộp son, nói là xin lỗi vì sự lỗ mãng của tứ hoàng tử. Hình dáng của chiếc hộp rất kỳ lạ, ta nhìn mãi mà không hiểu.



Vẫn là Nguyệt Lang thông minh hơn, cầm lên sờ sờ gõ gõ, phát hiện ra đó là một chiếc hộp Lỗ Ban tinh xảo. Mở ra, dưới đáy giấu một tờ giấy, trên đó viết: "Công chúa đã từng nói chuyện với nàng ấy chưa?"



Ta suy nghĩ rất lâu, trả lời một tờ giấy: "Nàng ấy nói hiện tại nàng ấy sống rất thoải mái."



Sau đó ta thay son trong hộp bằng cao thơm, bảo người mang đi đáp lễ, đồng thời nói rằng rất thích son lần trước, hỏi còn màu nào khác không.



Chiếc hộp đựng một loại son khác được trả lại, lần này trên tờ giấy viết: "Nàng ấy có biết gì không?"



Ta trả lời: "Nàng ấy nói mình là người đã chết."



Chiếc hộp đựng một loại cao thơm khác lại được đưa đi, khi trở về, trên tờ giấy viết: "Nàng ấy ở đâu?"



Ta do dự rất lâu rất lâu, cuối cùng vẫn trả lời: "Bất Như Vi Xướng Lâu."



Lần này không có chiếc hộp nào được đưa đến nữa, trong cung truyền ra tin tức Trần quý phi bệnh nặng, nghe nói đã đến mức không ra khỏi phòng, nằm liệt giường.



Nghe nói tiếng kêu gào trong cơn ác mộng của nàng ngày càng đáng sợ, khiến người ta sởn gai ốc, trong mơ nàng gào thét: "Ta sai rồi, ta sai rồi, ta hối hận rồi, ta hối hận rồi."



Một hôm, cung nữ trực đêm tỉnh dậy phát hiện nàng đang đứng bên cửa sổ, chân trần, đưa tay ra ngoài trời, bộ dạng như người điên khiến người ta lạnh sống lưng.



Chương 33: Lời mời của hoàng tử



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cong-chua-truong-lac/chuong-19-1.html.]

Việc một phi tần có ốm đau hay không đối với quốc gia mà nói không quan trọng lắm, việc liên minh giữa Đại Ngu và Hoắc La, hiện tại đã đến lúc mấu chốt.



Nhị ca lo lắng nói với ta, Hoắc La vẫn muốn đề cập đến chuyện hòa thân, và có ý muốn dùng việc này để uy hiếp.



Ta nói: "Hoàng tử không sợ vợ c.h.ế.t mang đến xui xẻo, ta có thể phát huy chút tác dụng trước khi chết, chỉ là đừng chuẩn bị của hồi môn cho ta."



Nhị ca nghiêm mặt nói với ta: "Còn nói bậy nữa, ta sẽ đi nói với phụ hoàng cấm túc muội."



Đối với ta, cuộc sống nhàm chán chờ chết, còn không bằng làm công cụ hòa thân, nước lặng cũng phải có chút gợn sóng, nếu không cuộc sống quá vô vị.



Đúng lúc ta đang nghĩ như vậy, hoàng tử Hoắc La đã viết thư mời ta cùng du ngoạn Tú Sơn.



 Công chúa Trường Lạc - Chương 33: Tú Sơn



Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Tú Sơn là một danh thắng ngoại ô kinh thành, núi không cao nhưng cảnh sắc tú lệ, lại cách thành không xa. Từ thời tiền triều, vương công quý tộc thường đến đây du ngoạn, cho nên đã cho người tu sửa đường sá, cầu cống, xây dựng đình đài lầu các, biến nơi đây trở thành địa điểm lý tưởng cho những chuyến đi chơi xa.



Trong thư, vị hoàng tử kia còn nói, nữ tử Hoắc La có thể cùng nam tử rong ruổi nơi hoang dã, còn nữ tử Đại Ngu thì chỉ biết e ấp trong khuê phòng.



Chiêu khích tướng trẻ con này ta đương nhiên chẳng thèm để ý, nữ tử Đại Ngu cũng không bị quản thúc nghiêm ngặt như vậy khi ra ngoài du ngoạn.



Ta quyết định, đi gặp vị hoàng tử này một chuyến. Dù sao thì, hắn mời ta du ngoạn Tú Sơn cũng coi như là có chút phong nhã, hơn nữa chữ Hán viết cũng ra gì, chuẩn bị chu đáo như vậy, nếu ta không ứng chiến chẳng phải là tỏ ra nhát gan sao?



Ta ăn vận lộng lẫy, quyết tâm phải thể hiện phong thái Đại Ngu, còn cố ý chuẩn bị xe ngựa sang trọng, một đường phô trương ra oai đi tới, trước khi đi phái người báo cho nhị ca một tiếng.



Đến Tú Sơn, phát hiện hoàng tử kia mặc một thân y phục Đại Ngu, ra vẻ ta đây bày binh bố trận, thoạt nhìn cứ tưởng là văn quan Đại Ngu.



Ta vịn tay Nguyệt Lang, giả vờ chậm rãi xuống xe, chậm rãi di chuyển đến bên cạnh hoàng tử. Hoàng tử mỉm cười nói: "Công chúa đầu đội kim ngân, long trọng như vậy, đi đường núi vất vả rồi, Sa mỗ bội phục."



Hoàng tử Hoắc La - Sa Ma Ước, xem ra là một kẻ thích trêu chọc.



Nguyệt Lang ở bên cạnh nói: "Nghe nói quý quốc thích kim ngân, công chúa ăn vận như vậy là để bày tỏ vạn phần thành ý."



Sa Ma Ước vội vàng nói: "Vô cùng cảm kích, vô cùng cảm kích."



Cảm kích cái khỉ gì chứ, cổ bản công chúa muốn gãy rồi này.





 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Công Chúa Trường Lạc

Số ký tự: 0