Chỉ Một Chữ... Ta Thành Đại Sư Tổ
Chương 10
Zhihu
2025-03-07 06:00:15
10.
"Nhưng trời có lòng từ bi, ta sẽ để mấy người này vào Vạn Ma Động. Nếu họ có thể diệt trừ ma tộc trong đó thì có thể chứng minh họ không phải là gian tế."
Các tu sĩ ở đây đều gật đầu đồng ý.
Chỉ có Lý Tu Siêu, Mộ Lưu Vân, Giang Duy Phong và Chi Dao Dao sắc mặt tái nhợt, khóc lóc tuyệt vọng.
Vạn Ma Động, nơi tập trung của ma tộc, linh khí cạn kiệt, ô uế tột cùng, những tu sĩ trước đây từng đến để trấn áp đều không trở về.
Bọn họ rõ ràng biết, đi vào đó chẳng khác nào tự sát.
Nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của họ, trong lòng ta không hề có chút thương xót.
Lâm Nguyệt Hài vì không muốn hiến tặng linh căn đã bị Chi Dao Dao vu khống, bị ném vào Vạn Ma Động, lúc đó những người này đã nói gì nhỉ?
Trong nguyên tác, Lý Tu Siêu dường như không đành lòng, nhưng chỉ lạnh lùng thở dài: "Môn đồ của ta… ta không biết dạy dỗ. Nguyệt Hài, con đi vào đó suy ngẫm một thời gian, nếu có thể trở lại, thầy sẽ tha thứ cho sự sai lầm của con."
Mộ Lưu Vân một ngụm nước bọt: "Ngươi ép ta tu luyện, để ta lãng phí cả trăm năm tuổi trẻ, chỉ vì muốn mọi người biết ngươi thanh cao, nhưng trong mắt ta, ngươi chỉ là một kẻ giả dối mà thôi!"
Giang Duy Phong đầy chán ghét: "Ngươi chỉ mất một linh căn, nhưng Chi Dao Dao mất đi cơ hội tu luyện quý giá! Nếu không phải ngươi liên tục hãm hại Chi Dao Dao còn có thể có đường sống, nhưng ngươi quá độc ác, hôm nay mọi chuyện xảy ra đều là do ngươi tự chuốc lấy, đừng trách người khác."
Chi Dao Dao yếu ớt dựa vào Giang Duật Phong, khóe miệng nhếch lên một đường cong đẹp, dùng môi ra hiệu cho tôi: "Sư tỷ, ngươi đáng đời."
Vạn Ma Động
Ta đã phá hủy tu vi của đám người này, với tu sĩ Đại Thừa Kỳ, nghiền ép họ chẳng khác gì dễ như trở bàn tay.
Nhìn mấy kẻ đang run rẩy, ta mỉm cười, nói: "Hay là chúng ta chơi một trò chơi."
"Ta sẽ để một người sống sót, các ngươi tự chọn đi."
Mắt chúng sáng lên.
Chi Dao Dao tự tin, giả vờ khiêm tốn: " Dao Dao biết mọi người chắc chắn không nỡ để ta bị ma tộc giết, yên tâm, ta sẽ báo thù giúp mọi người..."
Lời nói chưa dứt đã bị Mộ Lưu Vân tát cho một cái lệch mặt:
“ Đồ tiểu tam, ngươi còn muốn sống sao? Nằm mơ đi… nếu như không phải vì ngươi, ta vẫn là đứa được sư tổ Nguyệt Hài yêu thương nhất, sao lại rơi vào tình cảnh này!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Chi Dao Dao ôm mặt, cầu cứu Lý Tu Hiền: "Sư phụ! Người luôn yêu thương Dao Dao nhất, xin người cho ta một con đường sống!"
Lý Tu Siêu siết chặt cổ Chi Dao Dao, rít lên giận dữ:
“ Tất cà là do con đàn bà độc ác này mà ra… ta sẽ g.i.ế.c ngươi trước!”
Giang Duy Phong phớt lờ Chi Dao Dao đang bị bóp cổ không thể nói, ánh mắt đầy tình cảm nhìn ta: "Nguyệt Hài..."
Ta lập tức nổi da gà, cảm giác kinh tởm như nuốt phải cả đống phân thối.
Chi Dao Dao với vẻ mặt dữ tợn dùng móng tay rạch mặt Giang Duy Phong, nghiến răng nói: "Ngươi đừng hòng bỏ lại ta sống một mình!"
Đám người này đánh nhau loạn xạ.
Một màn chó cắn chó thật thú vị.
Xem đủ cảnh này, ta liền ném bọn chúng vào trong Vạn Ma Động.
Nghe những tiếng kêu gào thảm thiết phát ra từ bên trong, nước mắt ta không kìm được mà rơi xuống.
Cảm giác như có thứ gì đó đang rời xa ta
Một giọng nữ dịu dàng vang lên trong gió:
"Cảm ơn ngươi, ta đi đây."
Tôi mỉm cười hiểu ra.
Tạm biệt, Linh. Nguyệt Hài…hy vọng ngươi có thể tìm thấy tình yêu chân thật và tự do.
Một tia chớp từ trời giáng xuống, ta bay lên.
Từ trên trời, một giọng nói uy nghi vang lên: "Cổng trời đã mở ra cho ngươi, ngươi có tên gì?"
Ta từ từ đáp lại:
"Ta tên, một chữ Nhân.”
HẾT.
"Nhưng trời có lòng từ bi, ta sẽ để mấy người này vào Vạn Ma Động. Nếu họ có thể diệt trừ ma tộc trong đó thì có thể chứng minh họ không phải là gian tế."
Các tu sĩ ở đây đều gật đầu đồng ý.
Chỉ có Lý Tu Siêu, Mộ Lưu Vân, Giang Duy Phong và Chi Dao Dao sắc mặt tái nhợt, khóc lóc tuyệt vọng.
Vạn Ma Động, nơi tập trung của ma tộc, linh khí cạn kiệt, ô uế tột cùng, những tu sĩ trước đây từng đến để trấn áp đều không trở về.
Bọn họ rõ ràng biết, đi vào đó chẳng khác nào tự sát.
Nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của họ, trong lòng ta không hề có chút thương xót.
Lâm Nguyệt Hài vì không muốn hiến tặng linh căn đã bị Chi Dao Dao vu khống, bị ném vào Vạn Ma Động, lúc đó những người này đã nói gì nhỉ?
Trong nguyên tác, Lý Tu Siêu dường như không đành lòng, nhưng chỉ lạnh lùng thở dài: "Môn đồ của ta… ta không biết dạy dỗ. Nguyệt Hài, con đi vào đó suy ngẫm một thời gian, nếu có thể trở lại, thầy sẽ tha thứ cho sự sai lầm của con."
Mộ Lưu Vân một ngụm nước bọt: "Ngươi ép ta tu luyện, để ta lãng phí cả trăm năm tuổi trẻ, chỉ vì muốn mọi người biết ngươi thanh cao, nhưng trong mắt ta, ngươi chỉ là một kẻ giả dối mà thôi!"
Giang Duy Phong đầy chán ghét: "Ngươi chỉ mất một linh căn, nhưng Chi Dao Dao mất đi cơ hội tu luyện quý giá! Nếu không phải ngươi liên tục hãm hại Chi Dao Dao còn có thể có đường sống, nhưng ngươi quá độc ác, hôm nay mọi chuyện xảy ra đều là do ngươi tự chuốc lấy, đừng trách người khác."
Chi Dao Dao yếu ớt dựa vào Giang Duật Phong, khóe miệng nhếch lên một đường cong đẹp, dùng môi ra hiệu cho tôi: "Sư tỷ, ngươi đáng đời."
Vạn Ma Động
Ta đã phá hủy tu vi của đám người này, với tu sĩ Đại Thừa Kỳ, nghiền ép họ chẳng khác gì dễ như trở bàn tay.
Nhìn mấy kẻ đang run rẩy, ta mỉm cười, nói: "Hay là chúng ta chơi một trò chơi."
"Ta sẽ để một người sống sót, các ngươi tự chọn đi."
Mắt chúng sáng lên.
Chi Dao Dao tự tin, giả vờ khiêm tốn: " Dao Dao biết mọi người chắc chắn không nỡ để ta bị ma tộc giết, yên tâm, ta sẽ báo thù giúp mọi người..."
Lời nói chưa dứt đã bị Mộ Lưu Vân tát cho một cái lệch mặt:
“ Đồ tiểu tam, ngươi còn muốn sống sao? Nằm mơ đi… nếu như không phải vì ngươi, ta vẫn là đứa được sư tổ Nguyệt Hài yêu thương nhất, sao lại rơi vào tình cảnh này!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Chi Dao Dao ôm mặt, cầu cứu Lý Tu Hiền: "Sư phụ! Người luôn yêu thương Dao Dao nhất, xin người cho ta một con đường sống!"
Lý Tu Siêu siết chặt cổ Chi Dao Dao, rít lên giận dữ:
“ Tất cà là do con đàn bà độc ác này mà ra… ta sẽ g.i.ế.c ngươi trước!”
Giang Duy Phong phớt lờ Chi Dao Dao đang bị bóp cổ không thể nói, ánh mắt đầy tình cảm nhìn ta: "Nguyệt Hài..."
Ta lập tức nổi da gà, cảm giác kinh tởm như nuốt phải cả đống phân thối.
Chi Dao Dao với vẻ mặt dữ tợn dùng móng tay rạch mặt Giang Duy Phong, nghiến răng nói: "Ngươi đừng hòng bỏ lại ta sống một mình!"
Đám người này đánh nhau loạn xạ.
Một màn chó cắn chó thật thú vị.
Xem đủ cảnh này, ta liền ném bọn chúng vào trong Vạn Ma Động.
Nghe những tiếng kêu gào thảm thiết phát ra từ bên trong, nước mắt ta không kìm được mà rơi xuống.
Cảm giác như có thứ gì đó đang rời xa ta
Một giọng nữ dịu dàng vang lên trong gió:
"Cảm ơn ngươi, ta đi đây."
Tôi mỉm cười hiểu ra.
Tạm biệt, Linh. Nguyệt Hài…hy vọng ngươi có thể tìm thấy tình yêu chân thật và tự do.
Một tia chớp từ trời giáng xuống, ta bay lên.
Từ trên trời, một giọng nói uy nghi vang lên: "Cổng trời đã mở ra cho ngươi, ngươi có tên gì?"
Ta từ từ đáp lại:
"Ta tên, một chữ Nhân.”
HẾT.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro