Cậu Là Mặt Trời Của Tớ

Chương 10

Zhihu

2025-03-19 22:16:01

10.

Chu Hoán về đến nhà, người đàn ông đã vào trong phòng t và lại tiếp tục hút thuốc.

Khi thấy Chu Hoán trở về, hắn hừ một tiếng: "Sao, phòng bị cả bố mày à?"

Chu Hoán nhìn ông ta bằng ánh mắt lạnh lùng, giọng điệu cứng ngắc: " Ông về về làm gì?"

Người đàn ông nheo mắt lại sau đó đột ngột đứng lên vung tay tát vào mặt Chu Hoán một cái thật mạnh.

Chu Hoán một tay ôm lấy mặt phải đang sưng lên nhanh chóng, tay còn lại nắm chặt thành đấm, mấy lần định vung tay ra, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại.

"Rốt cuộc ông về làm gì?"

Người đàn ông nhìn hắn rồi bất ngờ cười: "Bố mày gặp chút chuyện khó khăn ở ngoài, làm ăn với người ta, bị người ta lừa rồi."

Chu Hoán im lặng một lúc lâu, rồi nói: "Ông muốn gì, tiền à?"

"Tiền."

Người đàn ông gật đầu, miệng ngậm thuốc, giơ ba ngón tay lên: "Tao biết mày là sinh viên tốt nghiệp từ trường đại học nổi tiếng, có tài năng. Bố cũng không đòi nhiều, chỉ ba trăm nghìn."

Chu Hoán mím môi, ánh mắt trở nên lạnh lùng: "Tôi không có nhiều tiền như vậy."

Người đàn ông đột ngột ném tàn thuốc xuống đất, một cú đ.ấ.m vung thẳng vào người Chu Hoán.

"Không có? Vô dụng! Đến cái số tiền này cũng không có!"

"Trước tối mai phải lo cho tao đủ, nếu không thì đừng mong con người yêu bé nhỏ của mày không gặp chuyện gì nhé?"

Chu Hoán cảm thấy thần kinh của mình như căng ra hết, lần đầu tiên trong đời từ nhỏ đến lớn,  anh vung tay đánh lại bố mình.

"Đừng động vào cô ấy!"

Nhưng từ nhỏ Chu Hoán luôn là đứa con ngoan, không có kinh nghiệm đánh nhau, nhanh chóng bị người đàn ông khống chế, cú đ.ấ.m giáng xuống không chút nương tay.

Cuối cùng, Chu Hoán m.á.u tươi chảy ra từ khóe miệng, nằm trên đất, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đèn trần.

Trong đầu hắn chợt hiện lên khuôn mặt rạng rỡ của một cô gái.

Hắn đã dốc hết sức mình trong suốt bốn năm trời để đánh bại sự tự ti trong lòng, có đủ sự tự tin…Tuy nhiên, sự tự tin đột ngột bị hiện thực đánh bại.

Chu Hoán bảo tôi quay về thành phố chờ anh ấy đến tìm, nhưng tôi lại nhận cuộc gọi của anh ấy trước.

Tôi líu lo hỏi anh ấy bên đó như thế nào, khi nào anh ấy có thể đến.

Chu Hoán lại im lặng, mãi sau mới lên tiếng:

"Giang Ngọc, xin lỗi, chúng ta không nên gặp lại nữa, thật sự xin lỗi."

Tôi ngay lập tức đứng sững lại. Trái tim như rơi xuống vực băng giá, lạnh lẽo và tê dại.

"Chu Hoán, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Không, chỉ là... đột nhiên tôi nhận ra tôi không thích em nữa."

Tôi cười: "Anh nói câu này, anh có tin không? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?"

Âm thanh bên kia bỗng dưng cao lên: "Tiểu thư, cô còn muốn tôi nói rõ thế nào? Tôi không thích cô  nữa, tôi phát hiện ra người tôi luôn thích là người khác!"

Chu Hoán ngừng lại một chút: "Chúng ta đừng liên lạc nữa."

Nói xong, anh ấy cúp máy ngay lập tức. Tôi gọi lại, nhưng đã bị chặn.

Nước mắt lặng lẽ chảy xuống má, chảy vào miệng, mặn chát.

Rõ ràng là sáng sớm hôm qua khi tôi về nhà, anh ấy còn nhắn tin bảo tôi đừng lo, ngủ sớm.

Mới chỉ một ngày trôi qua, anh ấy đã nói những lời như vậy.

Mọi thứ dường như tái diễn như bốn năm trước.

Lúc đó tôi thổ lộ với anh ấy, anh ấy từ chối tôi vì sự tự ti, sợ sẽ khiến tôi chịu khổ.

Nhưng lần này là vì lý do gì?

Câu nói "không thích" tôi không tin.

Tôi mua vé tàu về thành phố Bành  Châu ngay trong ngày hôm ấy, trước khi đến nhà Chu Hoán, tôi viện cớ nhà bị trộm rồi gọi 110.

Khi tôi đến nhà anh ấy, bên trong phát ra tiếng đồ vật bị vỡ.

"Tiền tao bảo mày kiếm đâu rồi? Tiền đâu?"

Tôi giật mình, vội vàng chạy vào.

Chỉ thấy Chu Hoán đang nằm trên đất, vết m.á.u ở trán đã làm ướt một mảng lớn sàn xi măng.

Và cái con thú đó đang cưỡi trên người anh ấy, tiếp tục ra sức đ.ấ.m vào người anh.

Tôi chạy tới, dùng hết sức đẩy ông ta ra.

Chu Hoán yếu ớt ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt đầy đau đớn và hoảng sợ.

Gã đàn ông kia ngã xuống một bên, lắc lư bàn tay đẫm máu, ánh mắt lóe lên vẻ ác độc.

"Con điếm!"

Ngay lập tức, tôi cảm thấy một cơn đau dữ dội ở đầu, rồi bắt đầu choáng váng.

Cảnh tượng cuối cùng tôi nhìn thấy trước khi ngất đi là Chu Hoán đẩy tên cầm thú đó xuống, anh điên cuồng ấn đầu ông ta xuống đất:

 

“ Đừng chạm vào cô ấy, tôi đã bảo ông không được chạm vào cô ấy cơ mà.”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cậu Là Mặt Trời Của Tớ

Số ký tự: 0