Bố Mẹ Tôi Là Phụ Huynh Thời Đại Mới

Chương 8

Zhihu

2025-03-06 14:00:38

Mẹ tôi nói không ngừng, còn kể lể với người khác rằng tôi phóng khoáng như thế nào, hoàn toàn không nhận ra ánh mắt kỳ lạ của mọi người khi nhìn bà.

 

Cho đến khi bố tôi cau mặt kéo bà lại, ra hiệu cho bà nhìn lên video.

 

Mẹ tôi vừa quay đầu nhìn kỹ thì lập tức hét lên thất thanh.

 

"Á á á ---"

 

"Nhanh lên! Tắt đi! Sao lại là cái này! Không phải cái này!"

 

Trên màn hình lớn đang trình chiếu video riêng tư của bố mẹ tôi, có thể nói là ở cấp độ hạn chế trẻ em.

 

Họ luôn có sở thích ghi lại mọi thứ bằng máy ảnh, trước khi rời khỏi nhà, tôi đã đặc biệt tìm ra đoạn video và mang theo, chính là để đề phòng cho ngày hôm nay.

 

"Không phải cái này thì là cái gì?" Tôi hỏi.

 

Mẹ tôi đang trong trạng thái kích động, lập tức nói năng không suy nghĩ.

 

"Phải là mấy tấm ảnh hở hang của Lạc Ương mà tôi đã chụp trước đó chứ, sao lại là của tôi!"

 

Bà ấy dứt lời, cả hội trường liền im lặng.

 

Ngay cả bình luận trên livestream cũng dừng lại một chút, sau đó bắt đầu cuồn cuộn không ngừng.

 

"Trời ơi, kiếp trước Lạc Ương đã tạo nghiệt gì mà gặp phải cặp cha mẹ này vậy."

 

"Hai người này đúng là b.i.ế.n t.h.á.i, chuyện như vậy mà cũng dám quay video, không lẽ định mang đi bán à."

 

"Bạn ở trên, khéo bạn nói đúng đấy, ngay cả con gái mình mà cũng lén chụp rồi định đăng tải cho mọi người xem, bây giờ họ có làm gì thì tôi cũng không cảm thấy lạ."

 

Mẹ tôi cuối cùng cũng phản ứng lại, hét lên lao về phía tôi, nhưng lại bị Cố Bạc Hoài ngăn cản.

 

"Là mày! Con khốn! Chính là mày, tao phải xé xác mày ra!"

 

"Bác gái, hãy bình tĩnh lại."

 

Cố Bạc Hoài che chắn cho tôi ở phía sau, chặn lại người phụ nữ đang phát điên trước mặt.

 

Thấy vậy, bố tôi mặt mày sa sầm tiến lên định đẩy Cố Bạc Hoài ra.

 

Nhưng đúng lúc này, cửa lớn của hội trường lại đột nhiên bật mở.

 

Ba viên cảnh sát đi thẳng đến trước mặt bố mẹ tôi, đồng thời xuất trình giấy tờ:

 

"Có người tố cáo hai người ngược đãi trẻ em, trốn thuế, mời hai người về đồn để làm việc."

 

Những lời lẽ tục tĩu sắp thốt ra nghẹn lại trong cổ họng của mẹ, bà ấy hốt hoảng, theo bản năng biện minh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Không thể nào! Các anh nhầm rồi."

 

"Sao chúng tôi có thể..."

 

"Mời hai người đi theo chúng tôi về đồn cảnh sát để hợp tác điều tra."

 

Bố mẹ tôi cuối cùng cũng đi theo cảnh sát, họ vừa đi, hội trường lập tức trở nên ồn ào.

 

Tôi lên sân khấu xin lỗi và mời mọi người dùng bữa, vội vàng kết thúc bữa tiệc này.

 

Trước khi đến đây, tôi đã ẩn danh gửi video bằng chứng và những chứng cứ bí mật mà tôi đã điều tra được cho cảnh sát.

 

Cho dù không có video riêng tư của bố mẹ, đây cũng đã được định sẵn là một bữa tiệc Hồng Môn Yến do tôi tỉ mỉ chuẩn bị.

 

Bữa tiệc kết thúc chóng vánh, nhưng trên mạng lại một lần nữa dậy sóng.

 

Sự việc vốn đã lắng xuống lại tiếp tục lên men, thậm chí có người còn quay lại video trên màn hình lớn trong buổi livestream, không sợ lớn chuyện mà đi lan truyền khắp nơi, kết quả là bị cảnh sát bắt lại.

 

Sau chuyện này, bố mẹ tôi hoàn toàn trở thành những kẻ bị người người nhà nhà đuổi theo đòi đánh, là những con chuột chạy qua đường.

 

Dựa theo lời khai của tôi và video, cùng với những gì cảnh sát điều tra được, bố mẹ tôi đã bị xác định hành vi phạm tội.

 

Hai người bị kết án 7 năm tù vì tội ngược đãi trẻ em và trốn thuế, sau khi trừ đi tiền phạt và tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, họ chỉ còn lại căn nhà hiện tại.

 

Khoảnh khắc tòa tuyên án, mẹ tôi kích động lao về phía tôi, nhưng tiếc là bà ấy bị cảnh sát giữ lại.

 

Bà ấy ra sức gào thét: "Con khốn, quân mất dậy! Mày đúng là đồ khốn nạn! Nếu biết trước có ngày hôm nay, tao nhất định sẽ bóp chec mày từ khi mới sinh ra!"

 

Bố tôi bình tĩnh hơn mẹ tôi nhiều, ông chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt âm u, như muốn lăng trì xử tử tôi.

 

Tôi cười toe toét, vừa kiêu ngạo vừa vui vẻ.

 

"Tiếc là mẹ đã không còn cơ hội đó nữa rồi."

 

Ngay từ khoảnh khắc tôi được sống lại, mọi thứ của kiếp này đã đi chệch quỹ đạo so với kiếp trước.

 

Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!

Sau khi bố mẹ vào t.ù, tôi nhanh chóng bán căn nhà đi, số tiền thu được đủ để trang trải học phí và sinh hoạt phí cho tôi trong vài năm tới.

 

Tôi đặc biệt giữ lại chiếc thùng trong phòng giam, để dành sau này hiếu kính bố mẹ.

 

Hy vọng lần tới khi ra tù, họ vẫn sẽ thích món quà của tôi.

 

Tháng 9 lá vàng rơi, tôi và Cố Bạc Hoài sóng vai nhau bước vào cổng trường đại học A.

 

Gió thu nhẹ nhàng thổi, những chiếc lá xanh xen lẫn sắc vàng nhạt, chúng tôi nhìn nhau, khóe miệng cùng nở một nụ cười ăn ý.

 

Khoảnh khắc này, tôi biết rõ, cuộc sống tươi đẹp thuộc về riêng tôi đang dần dần mở ra.

​​​​​​

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bố Mẹ Tôi Là Phụ Huynh Thời Đại Mới

Số ký tự: 0