Bạn Cùng Phòng Của Tôi Có Chút Kỳ Quái
Chương 5
Phong Phong
2025-03-19 22:15:41
Ý thức được những vết hôn trên cổ tôi có thể là do Lâm Hàn lưu lại, tôi nghĩ mà sợ.
Tôi giả vờ quan tâm, hỏi dấu răng tay trái của Lâm Hàn.
“Lâm Hàn, tay của cậu… Sao lại bị thương?”
Lâm Hàn dường như không để ý, cũng không che giấu vết thương trên tay, lạnh nhạt cười.
“À, hai ngày trước tôi chia tay với bạn gái. Náo loạn không vui lắm nên bị cắn một cái, đến bây giờ vẫn còn đau.”
Bạn gái cắn?
Dấu răng cùng vị trí, thật sự chỉ là trùng hợp ư?
Tôi nửa tin nửa ngờ.
Lúc này Hà Phi vỗ vai tôi, ánh mắt rất hung dữ ý bảo tôi đi ra ngoài với anh một chuyến.
“Lại đây, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”
Trước khi ra khỏi cửa, tôi quay đầu nhìn Chu Kỳ một cái.
Tôi đã đè lên người anh ấy khi vừa ngã xuống. Cái đầu của anh ấy chắc chắn bị đau, cái này khiến tôi cảm thấy rất có lỗi.
Khi Chu Kỳ ngước mắt nhìn tôi, không biết tại sao, gương mặt anh ấy lại đột nhiên đỏ bừng.
Anh ấy lập tức chuyển tầm mắt sang bên kia, còn nhẹ nhàng mím môi dưới.
Thu Vũ Miên Miên
Không cẩn thận hôn một cái mà anh ấy đã biến thành bộ dạng ngượng ngùng này, cũng không dám nhìn thẳng vào tôi.
Người như anh ấy thật ngây thơ.
Tôi thành thật đi theo phía sau Hà Phi, dọc theo hành lang ký túc xá, đi thẳng đến đầu cầu thang.
Gần hành lang không có ai khác, Hà Phi đè vai phải của tôi lại, ấn tôi lên tường.
Chóp mũi anh cách tôi rất gần, trên người có một mùi bạc hà nhẹ nhàng khoan khoái.
Tôi còn tưởng rằng loại sinh viên thể thao cơ bắp rắn chắc này, mùi mồ hôi sẽ rất nặng, nhưng mùi của Hà Phi lại rất dễ ngửi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Thẩm Thư, gần đây cậu không ngoan ngoãn thì phải?”
“Hả? Tôi đã làm gì đâu?” Tôi bày ra vẻ mặt khó hiểu.
Hà Phi hừ lạnh một tiếng, bóp cằm tôi nâng lên.
Ánh mắt anh cực nóng, dùng ngón cái vuốt ve môi tôi, sau đó chọc ngón tay vào trong miệng tôi, đè c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi tôi.
Tôi kinh ngạc, ghét bỏ vỗ cánh tay anh, lau miệng: “Cậu làm gì vậy? Phì, phì, bẩn muốn chết.”
“Thật sự tôi gọi cậu ra là muốn nhờ cậu giúp một chuyện.”
Hà Phi nắm lấy tay tôi, đặt vào thân dưới của anh.
Anh kề sát vào tai tôi, giọng nói trầm thấp, mang theo tiếng thở dốc nặng nề.
“Tôi tự làm thì không có cảm giác mới mẻ nên phiền cậu giúp tôi giải quyết nhu cầu sinh lý một chút.”
Tôi khiếp sợ đến mức tròng mắt muốn rớt ra, hoảng hốt rút tay ra.
“Cậu điên rồi!” Tôi thiếu chút nữa nói tục mắng anh.
Ban ngày ban mặt, chắc chắn anh có bệnh!
Tôi muốn chạy về ký túc xá, thì đột nhiên Hà Phi ôm chặt thắt lưng tôi từ phía sau, ỷ vào khí lực của mình lớn nên chơi xấu.
“Không phải cậu là gay sao? Việc này rất bình thường mà. Nếu không được, tôi cũng có thể giúp cậu. Tôi còn chưa thử cho đàn ông sờ, thử xem.”
“Tôi không muốn!”
Tôi từ chối thẳng thắn, dùng sức giãy giụa: “Buông tôi ra!”
Trùng hợp lúc này có hai nam sinh đi lên cầu thang, Hà Phi bất đắc dĩ đành phải buông tôi ra trước.
Khóe môi anh cong lên, cười đến vô sỉ.
“Buổi tối đừng kéo rèm giường, tôi đến tìm cậu.”
Anh đi trước tôi, giống như không có việc gì mà trở về ký túc xá, chỉ để lại một mình tôi hỗn độn trong gió.
Tôi giả vờ quan tâm, hỏi dấu răng tay trái của Lâm Hàn.
“Lâm Hàn, tay của cậu… Sao lại bị thương?”
Lâm Hàn dường như không để ý, cũng không che giấu vết thương trên tay, lạnh nhạt cười.
“À, hai ngày trước tôi chia tay với bạn gái. Náo loạn không vui lắm nên bị cắn một cái, đến bây giờ vẫn còn đau.”
Bạn gái cắn?
Dấu răng cùng vị trí, thật sự chỉ là trùng hợp ư?
Tôi nửa tin nửa ngờ.
Lúc này Hà Phi vỗ vai tôi, ánh mắt rất hung dữ ý bảo tôi đi ra ngoài với anh một chuyến.
“Lại đây, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”
Trước khi ra khỏi cửa, tôi quay đầu nhìn Chu Kỳ một cái.
Tôi đã đè lên người anh ấy khi vừa ngã xuống. Cái đầu của anh ấy chắc chắn bị đau, cái này khiến tôi cảm thấy rất có lỗi.
Khi Chu Kỳ ngước mắt nhìn tôi, không biết tại sao, gương mặt anh ấy lại đột nhiên đỏ bừng.
Anh ấy lập tức chuyển tầm mắt sang bên kia, còn nhẹ nhàng mím môi dưới.
Thu Vũ Miên Miên
Không cẩn thận hôn một cái mà anh ấy đã biến thành bộ dạng ngượng ngùng này, cũng không dám nhìn thẳng vào tôi.
Người như anh ấy thật ngây thơ.
Tôi thành thật đi theo phía sau Hà Phi, dọc theo hành lang ký túc xá, đi thẳng đến đầu cầu thang.
Gần hành lang không có ai khác, Hà Phi đè vai phải của tôi lại, ấn tôi lên tường.
Chóp mũi anh cách tôi rất gần, trên người có một mùi bạc hà nhẹ nhàng khoan khoái.
Tôi còn tưởng rằng loại sinh viên thể thao cơ bắp rắn chắc này, mùi mồ hôi sẽ rất nặng, nhưng mùi của Hà Phi lại rất dễ ngửi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Thẩm Thư, gần đây cậu không ngoan ngoãn thì phải?”
“Hả? Tôi đã làm gì đâu?” Tôi bày ra vẻ mặt khó hiểu.
Hà Phi hừ lạnh một tiếng, bóp cằm tôi nâng lên.
Ánh mắt anh cực nóng, dùng ngón cái vuốt ve môi tôi, sau đó chọc ngón tay vào trong miệng tôi, đè c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi tôi.
Tôi kinh ngạc, ghét bỏ vỗ cánh tay anh, lau miệng: “Cậu làm gì vậy? Phì, phì, bẩn muốn chết.”
“Thật sự tôi gọi cậu ra là muốn nhờ cậu giúp một chuyện.”
Hà Phi nắm lấy tay tôi, đặt vào thân dưới của anh.
Anh kề sát vào tai tôi, giọng nói trầm thấp, mang theo tiếng thở dốc nặng nề.
“Tôi tự làm thì không có cảm giác mới mẻ nên phiền cậu giúp tôi giải quyết nhu cầu sinh lý một chút.”
Tôi khiếp sợ đến mức tròng mắt muốn rớt ra, hoảng hốt rút tay ra.
“Cậu điên rồi!” Tôi thiếu chút nữa nói tục mắng anh.
Ban ngày ban mặt, chắc chắn anh có bệnh!
Tôi muốn chạy về ký túc xá, thì đột nhiên Hà Phi ôm chặt thắt lưng tôi từ phía sau, ỷ vào khí lực của mình lớn nên chơi xấu.
“Không phải cậu là gay sao? Việc này rất bình thường mà. Nếu không được, tôi cũng có thể giúp cậu. Tôi còn chưa thử cho đàn ông sờ, thử xem.”
“Tôi không muốn!”
Tôi từ chối thẳng thắn, dùng sức giãy giụa: “Buông tôi ra!”
Trùng hợp lúc này có hai nam sinh đi lên cầu thang, Hà Phi bất đắc dĩ đành phải buông tôi ra trước.
Khóe môi anh cong lên, cười đến vô sỉ.
“Buổi tối đừng kéo rèm giường, tôi đến tìm cậu.”
Anh đi trước tôi, giống như không có việc gì mà trở về ký túc xá, chỉ để lại một mình tôi hỗn độn trong gió.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro